Tự Cẩm

Chương 136 : Trắc ẩn

Ngày đăng: 08:50 30/04/20


Bàn tay đặt ở đầu gối của Khương Tự nhẹ nhàng giật giật.



Không thể không thừa nhận, vị Chân đại nhân trước mặt này có tâm tư nhạy bén siêu phàm.



Đối với người như vậy, nói dối chỉ là tự rước lấy nhục thôi.



Khương Tự cũng dứt khoát, cong môi cười nói: “ Có lẽ đi.”



Chân Thế Thành vuốt vuốt râu, cảm thấy tiểu cô nương trước mắt càng ngày càng có ý tứ.



“ Bản quan rất tò mò, vì sao Tú nương tử cùng Trì viên ngoại lại đồng thời mơ thấy oan hồn ái nữ báo mộng kia chứ?” Đây là Chân Thế Thành thử thăm dò, sau khi nói xong hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm Khương Tự.



Thiếu nữ trước mắt thần sắc ung dung, ngữ khí bình tĩnh: “ Tựa như mọi người thường nói, ngẩng đầu ba thước có thần minh, người đang làm, trời đang nhìn thôi.”



“ Hay cho một câu người đang làm, trời đang nhìn!” Thần sắc  Chân Thế Thành càng thêm nghiêm túc, “ Trời muốn trừng phạt ác nhân, chắc chắn mượn dùng tay người. Khương cô nương, ngươi nói phải chứ?”



Khương Tự mỉm cười: “ Đại nhân không phải chính là người như vậy sao? Có vị Thanh Thiên đại lão gia như ngài ở đây, mới đưa được Trường Hưng Hầu thế tử ra công lý, khiến cho những nữ tử bị hại kia được giải sạch oan khuất.”



Chân Thế Thành ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Khương Tự.



Khương Tự nâng lên cái cằm có đường cong ưu mỹ, tùy ý cho hắn dò xét.



Nàng không thẹn với lương tâm, tự nhiên không sợ bất luận nghi vấn gì đề ra.



Cho dù xác nhận là nàng giả thần giả quỷ lại như thế nào, Chân đại nhân không có khả năng lấy lý do này bắt nàng lại đi?



Chân Thế Thành lại chợt bật cười, chớp chớp mắt với Khương Tự.



Khương Tự nhất thời có chút ngơ ngác.



Chân đại nhân đã một bó tuổi, bỗng nhiên lại làm ra loại vẻ mặt kỳ quái dọa người này.



“ Tiểu cô nương, ngươi cũng đừng coi ta thành cái gì mà Thuận Thiên phủ Doãn, cứ coi như thành bằng hữu có duyên đi, nói cho ta ngươi làm sao làm được?”



Đối phương đột nhiên chuyển biến khiến Khương Tự không khỏi giật giật khóe miệng, giả ngu nói: “ Đại nhân đang nói gì thế? Tiểu nữ tử một chút cũng nghe không hiểu.”



Chân Thế Thành: “......”  Mệt hắn còn không để ý mặt già bán xuẩn ( giả vờ ngu ngốc), không nghĩ tới tiểu cô nương vô tình như thế!
Người đều có lòng trắc ẩn, huống chi nữ nhi của Tú nương tử và nàng cùng là người bị Trường Hưng Hầu thế tử làm hại, đây đại khái cũng coi như một loại duyên phận khiến người ta thở dài.



Bây giờ nữ nhi của Tú nương tử đã hương tiêu ngọc vẫn, nàng thì thoát khỏi bóng ma kiếp trước, như vậy liền để nàng thay nữ nhi Tú nương tử đến giúp mẫu thân sống sót thật tốt đi.



“ Tú nương tử bao lâu thì rời giường?”



Chân Thế Thành bị hỏi đến sững sờ, lúng túng nói: “ Bản quan cũng không lưu ý.”



Hắn lưu ý cái này làm gì!



Khương Tự tự biết lỡ lời, mím môi cười cười: “ Tiểu nữ tử có một biện pháp, có lẽ có thể làm cho Tú nương tử tỉnh lại.”



“ Ách, nguyện nghe kỹ càng.” Chân Thế Thành hai mắt sáng lên.



Khương Tự thấp giọng nói vài câu, Chân Thế Thành đầu tiên là sững sờ, sau đó không khỏi gật đầu.



“ Chuyến này đi thật không uổng. Khương cô nương, chúng ta sau này còn gặp lại.”



“ Tiểu nữ tử cáo lui.” Khương Tự nhún gối hành lễ, đi ra khỏi phòng.



Diễn trò làm nguyên bộ, Chân Thế Thành nhẫn nại gặp qua Khương Lệ cùng Khương Bội, lúc này mới rời đi Đông Bình Bá phủ.



Phùng lão phu nhân từ đầu tới cuối đều không hề lộ diện, lại phái nha hoàn lưu ý động tĩnh bên này, nghe nói Chân Thế Thành rời đi, luôn miệng nói: “ Gia môn bất hạnh mà, làm sao lại gặp được người nhà như vậy chứ, không duyên cớ rước lấy một thân hôi thối! Đi nói cho Nhị thái thái, bảo Nhị cô nương về sau an phận ở yên trong viện, bình thường không cần ra khỏi cửa.”



Nếu gả qua liền gặp ngược đãi, thì nên sớm nói cho trưởng bối nhà mẹ đẻ, nếu mấy năm trước liền ly hôn thì làm sao có loại cơ sự này!



Phùng lão phu nhân bắt đầu triệt để chán ghét người cháu gái đã từng thương yêu nhất này.



Khương Thiến nhận được tin tức hận đến cắn nát bờ môi.



Phơi bày ra chuyện Tào Hưng Dục giết người tổ mẫu mới nói loại lời này, nếu hai năm trước nàng bởi vì bị đánh mà muốn ly hôn, người thứ nhất không đáp ứng chính là tổ mẫu!



Nàng không cam tâm, nàng muốn trả thù tất cả những người hại nàng rơi xuống tình cảnh này!



Khương Thiến lau máu trên môi, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng.