Tự Cẩm

Chương 205 : Bàn lộng thị phi

Ngày đăng: 08:51 30/04/20


Khương Tự từ trong lời nói của Khương Y không nghe ra chút khác thường nào, lại không tiện truy vấn mãi, chuyển đề tài nói: “ Đang muốn hỏi đại tỷ, sao hôm nay không mang theo Yên Yên tới?”



Nhắc tới ái nữ, Khương Y ôn nhu lại phiền muộn: “ Yên Yên hai ngày nay bị chút tiêu chảy, nên không mang nó theo.”



Khương Y gả vào Chu gia mấy năm, chỉ sinh một nữ nhi, hiện giờ đã ba tuổi, nhũ danh Yên Yên.



“ Yên Yên không sao chứ?” Khương Tự không dám bỏ qua bất cứ dị thường gì có liên quan đến Khương Y, vội hỏi.



Kiếp trước, lúc này nàng tới dự tiệc, là con dâu An Quốc Công phủ phong quang vô hạn, bên người vây quanh không ít người bắt chuyện với nàng, cũng không có cơ hội trò chuyện nhiều với trưởng tỷ, thậm chí không chú ý tới trưởng tỷ có mang cháu gái tới hay không.



Nghĩ đến những cái này, Khương Tự không khỏi ảo não.



Muội muội quan tâm khiến Khương Y thực ấm lòng, ôn nhu cười nói: “ Không sao, trẻ con khi còn nhỏ hay bệnh tật. Đại phu nói, trong cơ thể Yên Yên vẫn tốt, về sau lớn lên dần sẽ tốt thôi.”



“Vậy là tốt rồi.” Nghe nói Yên Yên không có gì đáng ngại, Khương Tự nhẹ nhàng thở ra.



Nàng vừa rồi còn nhịn không được suy nghĩ có thể bởi vì Yên Yên bệnh đến nghiêm trọng nên mới dẫn ra một loạt biến cố sau đó hay không, nhưng hiện giờ xem ra là nàng suy nghĩ nhiều.



Lúc này Tô Thanh Sương thò tới: “Y biểu tỷ cùng Tự biểu muội vừa nói chuyện với nhau cái là người khác không chen vào được, có thể thấy tỷ muội ruột thịt với biểu tỷ muội chính là không giống nhau.”



Nàng ra vẻ không vui, đuôi lông mày khóe mắt lại đều mang theo ý cười.



Khương Y ôn nhu nói: “Không có, trong lòng ta Sương biểu muội cùng Tứ muội đều giống như nhau.”



Khương Y là người thật thà, Tô Thanh Sương nghe ra chân ý trong đó, thở dài: “Y biểu tỷ, tính tình tỷ tốt như vậy, coi chừng bị người khi dễ đó.”



Ngựa thiện bị người cưỡi, người hiền bị người khinh, lời này có đạo lý cả.



Khương Y cũng có chút kỳ quái vì sao hôm nay muội muội với biểu muội cứ luôn lo lắng nàng chịu thiệt, lướt qua đề tài này hỏi Tô Thanh Sương: “Vừa rồi khi chúc thọ sao không gặp Bảo ca nhi? Ta trông tinh thần của Nhị cữu mẫu cũng không tốt lắm, chẳng lẽ Bảo ca nhi chỗ đó không thoải mái?”




Tô Thanh Tuyết từ sau giàn trồng hoa bên cạnh đi ra, hướng về phía bốn người rời đi bĩu môi, nói với Tô Thanh Vũ: “Nhìn thấy không, Khương Tự với đại ca thân thiết bao nhiêu, không chừng còn cất chứa tâm tư gì đó.”



“Nàng ta không có cái lá gan này đi?”



“ Nửa đời sau của nữ tử ra sao liền phải xem gả đến cái nhà thế nào. Khương Tự vứt bỏ hôn sự với An Quốc Công phủ còn có thể tìm được hôn sự nào tốt nữa, nếu có thể gả vào Hầu phủ chỉ sợ nằm mơ cũng phải cười tỉnh, ngươi nói nàng ta có lá gan này hay không?”



Tô Thanh Vũ không khỏi gật đầu: “Nhị tỷ nói không sai, có điều đại ca đối với Khương Tự trước nay đều rất lãnh đạm, nhất định sẽ không coi trọng nàng ta.”



Tô Thanh Tuyết cười nhạo một tiếng, không đáp lại Tô Thanh Vũ.



Nói Tam muội ngu có sai đâu, cũng không nghĩ xem trước kia Khương Tự đối với đại ca luôn là kính cẩn lãnh đạm, người có lòng tự trọng cao như đại ca đương nhiên sẽ không muốn thân thiết, hiện tại nếu Khương Tự hạ thấp thái độ, khó bảo đảm đại ca không động tâm.



Tô Thanh Tuyết nghĩ như vậy, rất nhanh liền tìm cái cớ tách ra với Tô Thanh Vũ, đi tìm mẹ cả lấy lòng.



Đại thái thái Vưu thị đang bồi Nghi Ninh Hầu lão phu nhân nghe kịch, uống nhiều nước trà nên muốn đi tịnh phòng, liền mang theo nha hoàn đi ra ngoài, vừa lúc gặp Tô Thanh Tuyết đi về.



“Mẫu thân, nữ nhi có chuyện nói với ngài.” Ở trước mặt Vưu thị, Tô Thanh Tuyết quy quy củ củ, ngay cả mi mắt cũng không dám nâng.



Vưu thị đối với hai cái thứ nữ từ trước đến nay không nóng không lạnh, nhưng đối với việc các nàng cẩn thận cung kính lại rất hưởng thụ, nghe vậy dời bước đến đình hóng gió cách đó không xa, ngồi ổn rồi sau đó hỏi: “Nói cái gì?”



Tô Thanh Tuyết quét mắt bốn phía một cái, tiến lên một bước nhẹ giọng nói.



Vưu thị lúc bắt đầu còn vân đạm phong khinh sau đó thì mặt trầm như nước, cuối cùng trên khuôn mặt như trăng tròn phủ mây đen dày đặc, cả giận nói: “Ngươi thấy rõ ràng?”



“Nữ nhi không dám lừa gạt mẫu thân, lúc ấy Tam muội cũng ở đó.”



Vưu thị một vỗ mặt bàn, cười lạnh nói: “Thật sự là rất được!”