Tự Cẩm
Chương 268 : Đây là mưu sát
Ngày đăng: 08:52 30/04/20
Khương Tự trả lời không chút khách khí khiến Chu Tử Ngọc sửng sốt, trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ.
Ai cũng biết mấy lời vừa rồi của hắn chỉ là lời xã giao, không nghĩ tới nha đầu này thế mà tưởng thật.
Tới cửa bồi tội đương nhiên không thành vấn đề, chỉ là phản ứng của Khương Tự lại làm Chu Tử Ngọc phải nhận thức lại cô em vợ này.
Chu Tử Ngọc với Khương Tự gặp mặt không nhiều lắm, trong ấn tượng cô em vợ này mỹ mạo kinh người, là một cô nương điềm đạm dịu dàng, không nghĩ tới tính tình chân thật lại không dễ tiếp xúc như vậy.
Chu Tử Ngọc thấy hơi may mắn quét Khương Y một cái, thầm nghĩ cũng may thê tử hoàn toàn khác với cô em vợ, là một người tính tình nhu tình như nước.
Câu trả lời của Khương Tự cũng khiến Khương Y lắp bắp kinh hãi, không khỏi nói: “Tứ muội ——”
Tình tình Tứ muội có chút cứng rắn nàng biết, hôm nay bị ủy khuất cùng kinh hách lớn như vậy muốn phát giận cũng là bình thường, nhưng mà trước mắt nhiều người như vậy, phu quân mất mặt khó xử cũng không có gì, nhưng nếu truyền ra thanh danh Tứ muội ngang ngược không buông tha người âu sẽ không tốt.
Khương Y lo lắng quét mắt bốn phía.
Lúc trước người đi đường dừng lại xem náo nhiệt đại đa số đã rời đi, nhưng vẫn có số ít người rảnh tới không có việc gì lưu lại tiếp tục xem náo nhiệt.
“Tứ muội, đại tỷ biết trong lòng muội ủy khuất, có chuyện gì chúng ta trở về nói đi.” Khương Y ôn nhu khuyên nhủ, đáy mắt mang theo lo lắng cùng khẩn cầu.
Khương Tự lạnh tâm không để ý tới Khương Y khẩn cầu, giơ tay đến trước mặt Chu Tử Ngọc, chậm rãi mở ra lòng bàn tay.
Lòng bàn tay thiếu nữ trắng nõn mềm mại, trên đó thình lình nằm một cây châm dài.
Ánh mắt Chu Tử Ngọc chợt co rụt lại, kinh ngạc nhìn Khương Tự.
Trái tim Khương Y cũng đập dồn dập, kinh nghi bất định hỏi: “Tứ muội, châm này là từ đâu tới?”
Chẳng lẽ nói muội muội tùy thân ngoài mang theo ớt cay và sâu ra còn mang theo cả châm dài?
Lúc trước nhìn thấy đại tỷ ngồi xe mà Chu Tử Ngọc cưỡi ngựa, có lẽ không phải nàng quá mức mẫn cảm, mà là Chu Tử Ngọc đã sớm biết xe ngựa sẽ mất khống chế……
Đương nhiên, điều này vẫn chỉ là nàng suy đoán, nhưng sau khi tính mạng đại tỷ bị nguy hại, suy đoán này không thể nghi ngờ đáng tin hơn lúc trước rất nhiều.
Lại có vận rủi của đại tỷ hơn hai tháng nữa sẽ tới, dưới tình huống như vậy Khương Tự đương nhiên sẽ không bỏ qua bất luận dị thường gì.
Chu Tử Ngọc nhẹ nhàng vỗ vỗ Khương Y, đối mặt với Khương Tự thái độ vẫn ấm áp như cũ: “Vậy Tứ muội cảm thấy nên làm thế nào cho phải?”
Một bên là quân tử khiêm tốn sau khi bị nghi ngờ vẫn ôn nhuận như ngọc, một bên là tiểu cô nương có lý không tha người, so sánh cả hai, càng làm nổi bật Khương Tự hùng hổ doạ người.
Khương Tự không thèm để bụng cái nhìn của người khác một chút nào, hơi cong khóe môi nói: “Chuyện này, tỷ phu phải tới cửa nói rõ với phụ thân ta.”
Trước mặc kệ ai sai sử xa phu, tính mạng đại tỷ bị uy hiếp mà nhà mẹ đẻ không phản ứng gì, cái người hại đại tỷ về sau sẽ càng không kiêng nể gì.
“Đây là đương nhiên.” Chu Tử Ngọc lập tức đáp ứng.
Cô em vợ tính tình lớn như thế, sự tình đương nhiên sẽ không đơn giản bỏ qua, tới cửa xin lỗi ở trong dự kiến của hắn ta.
Khương Tự hơi gật đầu, cằm trắng nõn giương lên: “Xe ngựa mất khống chế, trên xe chỉ có hai nữ tử yếu đuối, đây là mưu sát, cho nên ta muốn báo quan!”
Trước mặc kệ quan phủ có thể tra ra người ám hại trưởng tỷ hay không, chỉ cần việc này vừa báo quan, sau khi lan truyền ra ngoài mọi người sẽ lưu lại ấn tượng Chu phủ có người gây bất lợi với đại tỷ. Như vậy chờ đến mùa đông cho dù nàng không ngăn được chuyện trưởng tỷ cùng người “Tư thông” xảy ra, ít nhất cũng sẽ có đường sống phản kích.
Nguyên nhân rất đơn giản, nếu lúc trước đã có người lợi dụng xa phu động tay động chân hại đại tỷ, sau đó tiếp tục hãm hại sẽ chẳng có gì lạ.
Cử động lần này của Khương Tự xem như hóa bị động thành chủ động, chiếm trước một tia tiên cơ.
“Không được!”