Tự Cẩm

Chương 325 : Ba phạt

Ngày đăng: 08:53 30/04/20


Nhìn giấy trắng mực đen trước mắt, đôi mắt Tình nhi bỗng nhiên mở to vài phần, lông mi run rẩy không ngừng.



Khương Tự cười trấn an nàng ta: “Đừng sợ, chỉ cần vươn ngón tay ra chấm lên chu sa rồi ấn một cái là được, so với viết chữ đơn giản hơn nhiều.”



A Man ở cửa yên lặng nhìn trời.



Cô nương, ngài thật biết an ủi người.



Tình nhi hiển nhiên càng sợ hơn, chậm chạp không dám duỗi tay.



Khương Tự mặt đẹp lạnh lùng: “Làm sao, chuyện thương thiên hại lí đều dám làm, thừa nhận lại không dám?”



Tình nhi bịch quỳ xuống, khóc lóc cầu xin: “Cô nương, ngài tha ta đi, ta không dám nữa……”



Khương Tự cười lạnh: “Xin tha hữu dụng, còn cần nha môn làm gì?”



Tình nhi chần chờ nhìn Khương Tự.



Thiếu nữ lạnh như băng nhìn nàng, thần sắc là cường ngạnh không cho cự tuyệt.



“Cô nương, ta không có ý định hại người. Thật sự là không có cách nào, lúc ấy nếu như không đáp ứng Chu công tử, ta với tỷ tỷ đã bị ca ca hại chết……” Tình nhi chứa một tia hy vọng xa vời cuối cùng xin tha.



Ánh mắt Khương Tự càng thêm thâm trầm, khóe môi treo lên châm biếm: “Vì bản thân cùng thân nhân sống sót mà có thể đúng lý hợp tình hại người vô tội? Ngươi lấy mặt mũi nào mà nói ra loại lời xin tha này? Được, thống khoái ký tên vào, ta nếu cao hứng nói không chừng sẽ không giao cho quan phủ, nếu còn dong dài, ta đây liền đi tìm Vũ nhi……”



“Ta ấn!” Vừa nghe Khương Tự nhắc tới Vũ nhi, Tình nhi hoàn toàn không có dũng khí kiên trì, rưng rưng ấn xuống dấu tay lên giấy.



Khương Tự thổi thổi nét mực, gấp lại trang giấy cất kỹ.



Một đêm này, rất nhiều người trắng đêm không ngủ.



Khương Y sẽ nghỉ ngơi ở Hải Đường Cư.



Đêm đã khuya, bên ngoài đột nhiên gió lớn, vù vù vỗ vào cửa sổ, trong nhà lại ấm áp như xuân.



Khương Tự dựa gần Khương Y mà ngủ, nghiêng người nhìn Trưởng tỷ không hề buồn ngủ.



“Đại tỷ, không ngủ được à?”



Khương Y nhẹ nhàng run rẩy mi mắt, không có đáp lời Khương Tự.
Năm nay mấy chuyện như vì thích nữ nhân mà không coi thế tục lễ giáo thật đúng là nhiều, đầu tiên là tiểu tử An Quốc Công phủ, hiện tại lại là con trai của Chu Thiếu Khanh.



Loại sự tình này phát sinh ở trong thoại bản gọi là cảm động đất trời, lặp đi lặp lại nhiều lần phát sinh ở ngoài hiện thực, là nói ông không quản giáo tốt, con dân đã không thèm coi quy củ lễ giáo?



Nhất định là lúc trước xử lý An Quốc Công quá nhẹ làm cho những người này ảo tưởng.



Loại oai phong tà khí này không thể cổ vũ!



Cảnh Minh Đế đột nhiên trầm mặt: “Các khanh nói đều là thật, vậy liền cách chức của Chu Tử Ngọc đi, suốt đời không được làm quan.”



“Hoàng Thượng thánh minh.” Vài vị Ngự sử không hiểu sao có chút nghẹn khuất.



Không nghĩ tới Hoàng Thượng xử trí lưu loát như vậy, quả thực làm cho bọn họ không có đường sống phát huy.



“ Đại Lý Tự Chu Thiếu Khanh quản giáo không nghiêm, liền xuống làm chính ngũ phẩm Tự Thừa đi.”



Chúng thần cả kinh, thầm nói Hoàng Thượng lần này thật đúng là không lưu tình.



Nhi tử phạm sai lầm hố lão tử thực bình thường, nhưng lập tức giáng quan hai cấp, phỏng chừng Chu Thiếu Khanh chắc khóc hôn mê luôn đây.



Cảnh Minh Đế chậm rãi quét chúng thần một cái, lại nói: “An Quốc Công phạt bổng lộc một năm.”



Lần này chúng thần thật sự ngây ngốc rồi.



Liên quan gì đến An Quốc Công?



Nghĩ lại, thời điểm cuối xuân ấu tử của An Quốc Công ầm ỹ ra vụ tự tử với dân nữ, chẳng qua người ta đều thành thân vài tháng rồi a.



Cảnh Minh Đế dường như đoán được chúng thần suy nghĩ cái gì, nhàn nhạt nói: “ Phạt bù.”



Biểu tình của chúng thần vặn vẹo một trận.



Còn có thể như vậy?



Cảnh Minh Đế liên tiếp xử phạt ba người rốt cuộc bày tỏ thái độ nào đó, làm chúng thần tâm sinh nghiêm nghị.



“Nữ tử qua lại với Chu Tử Ngọc có lai lịch gì?”