Tự Cẩm

Chương 328 : Bị thẩm vấn công đường

Ngày đăng: 08:53 30/04/20


Khương An Thành thấy thần sắc Khương Tự không giống giả bộ, hơi hơi do dự liền thống khoái gật đầu: “Đi!”



Dù sao Chân lão huynh rất coi trọng Tự Nhi, Tự Nhi thật sự có thể lấy ra chứng cứ chính là chuyện công, lấy không ra coi như đi bái phỏng trưởng bối thôi, trong ngoài không có hại.



Phía sau truyền đến tiếng gầm của Phùng lão phu nhân: “Lão đại, ngươi sao có thể theo Tứ nha đầu hồ nháo?”



Khương Tự xoay người, cười khanh khách hỏi Phùng lão phu nhân: “Tổ mẫu có dám cùng cháu gái đánh cuộc lần nữa không?”



Phùng lão phu nhân nhíu mày chờ nàng nói tiếp.



“Nếu cháu gái có thể cầm thư nghĩa tuyệt về, chuyện tương lai của đại tỷ cùng Yên Yên tổ mẫu liền không được nhúng tay nữa.”



“Nếu như không cầm về được thì sao?”



Khương Tự buông tay: “Vậy cháu gái tùy ý tổ mẫu xử trí là được.”



Phùng lão phu nhân mới vừa do dự chốc lát, Khương An Thành đã mang theo một đôi nhi nữ bước nhanh rời đi.



Lão phu nhân hậu tri hậu giác phản ứng lại: Không đúng nha, hai lần đánh đố, Tứ nha đầu thua cuộc đều là tùy ý bà xử trí, này không phải là tay không bắt sói sao.



Nhất thời không bắt bẻ thế mà lại bị một tiểu nha đầu tính kế!



Thời điểm Phùng lão phu nhân giận dỗi, Khương An Thành mang theo huynh muội Khương Tự đã chạy tới Thuận Thiên Phủ.



Ngồi ở sau đường án Chân Thế Thành nhìn Khương An Thành, yên lặng thở dài.



Từ khi tiếp nhận chức vụ phủ Doãn Thuận Thiên, nhà Khương Lão đệ liền thành khách quen của Thuận Thiên Phủ, duy trì công tác cũng không cần ra sức như vậy đi.



“Không biết Bá gia đến vì chuyện gì?” Trên công đường, Chân Thế Thành đương nhiên không thể xưng huynh gọi đệ, cực kỳ chú ý đúng mực.



Khương An Thành cũng không hồ đồ, cất giọng nói: “Chân đại nhân, ta lần này đến đây, là xin quan phủ phán xử tiểu nữ cùng Chu Tử Ngọc nghĩa tuyệt!”



“Ách, không biết có lý do gì?”



“Chu Tử Ngọc vì muốn làm vợ chồng với nữ tử bên ngoài, mà có ý đồ mưu hại vợ cả!”



Trên công đường lập tức nổi lên một trận xôn xao.




Chu Thiếu Khanh không thể tưởng tượng nhìn về phía nhi tử.



Nội tâm chèo chống của Chu Tử Ngọc nháy mắt sụp xuống hơn phân nửa.



Sao có thể, Khương Tứ làm sao biết Tình nhi có vấn đề?



“Vớ vẩn, các ngươi chỉ dựa vào một tờ giấy liền muốn chụp cho ta cái mũ có ý đồ mưu hại thê tử?”



Khương Tự cười lạnh: “Không thấy quan tài không đổ lệ!”



Nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, A Man lớn giọng la: “Phiền toái nhường một chút.”



Một đôi hoa tỷ muội xuất hiện ở trước mặt mọi người, hai người kề sát nhau, nhìn lẫn nhau giống như đang soi gương.



Sắc mặt Chu Tử Ngọc nháy mắt xám nghét.



“Các ngươi ai là Tình nhi, ai là Vũ nhi?” Chân Thế Thành hỏi.



Tỷ muội hai người cùng quỳ xuống, từng người báo ra thân phận.



“Nói một chút đi.”



Tình nhi cùng Vũ nhi ngươi một lời ta một ngữ đem những chuyện trên tờ giấy nói lại một lần, đám người vây xem nghe xong lâu lâu hít ngược một ngụm khí lạnh.



“Nói bậy, hai nha đầu này là bị các ngươi mua chuộc!” Chu Tử Ngọc chưa từ bỏ ý định phản bác.



Khương Tự cười khanh khách nhìn chằm chằm Chu Tử Ngọc: “Đừng nóng vội, ta còn có rất nhiều nhân chứng. Tỷ như hai tay chân của Yến Xuân ban, tỷ như lưu manh chuộc thân cho Vũ nhi, tỷ như…… Huynh trưởng của tỷ muội Vũ nhi!”



Nói tới đây, ánh mắt Khương Tự lướt qua đám người, cùng tầm mắt Úc Cẩn chạm vào nhau.



Có thể tìm thấy huynh trưởng của tỷ muội Vũ nhi, còn phải nhờ vào Úc Thất.



Tầm mắt hai người dây dưa ngắn ngủi, Khương Tự rất nhanh thu hồi tầm mắt, gằn từng chữ một nói: “Chu Tử Ngọc, ngươi nếu là một nam nhân thì thống khoái nhận tội đi, ít nhất không khó coi như vậy.”



# Edit by Khuynh Vũ # Nay chỉ có 3 chương thoai, mình xin bù sau. Hự hự!