Tự Cẩm
Chương 332 : Thân phận tiểu Dư
Ngày đăng: 08:53 30/04/20
A Xảo đi vào: “Cô nương, A Phúc bên Từ Tâm Đường tới, nói lão phu nhân mời ngài qua đó.”
“Đã biết, bảo nàng ta chờ.”
A Xảo xoay người đi ra ngoài truyền lời, ngược lại là Khương Y có chút bất an.
“Tứ muội, để người của tổ mẫu chờ không tốt, muội mau mau đi đi.”
Khương Tự không để bụng cười cười: “Một tỳ nữ còn chờ không được?”
Quen thói hư tật xấu.
“Cũng không phải chuyện tỳ nữ, tổ mẫu ——”
Khương Tự nghiêm mặt, lành lạnh nói: “Tổ mẫu chậm tý cũng không sao.”
Nàng nhất định phải để đại tỷ rõ ràng, đây là Đông Bình Bá phủ, phụ thân là Đông Bình Bá, đại tỷ trở về không phải ăn nhờ ở đậu, không cần đối với một hạ nhân còn phải cẩn thận từng li từng tí, cho dù là hạ nhân trong viện tổ mẫu.
Khương Y bị thái độ của Khương Tự làm cho cả kinh, ngơ ngác nhìn nàng: “Tứ muội, tổ mẫu sẽ trách tội……”
Nếu bởi vì nàng làm muội muội bị tổ mẫu ghét, đó chính là tội của nàng.
Khương Tự nghe vậy cười rộ lên.
“Tứ muội cười cái gì?” Khương Y càng cảm thấy muội muội khác với trong ấn tượng.
Khương Tự vươn tay, cầm bàn tay lạnh lẽo của Khương Y.
“Đại tỷ đừng lo lắng, tổ mẫu có trách hay không kỳ thật không quan trọng như vậy.”
Khương Tự bỗng nhiên cảm thấy có một tổ mẫu khắp nơi lấy lợi ích làm đầu cũng không tồi.
Trên đời này, nói tiền nói lợi ích kỳ thật cũng không có gì, phiền toái nhất chính là nói cảm tình.
Giống như tổ mẫu cũng tốt, nàng chỉ cần để cho tổ mẫu hiểu rõ nàng hữu dụng, làm càn một ít liền không sao.
“Tứ muội, ta không hiểu ý tứ của muội……”
Khương Tự vỗ vỗ mu bàn tay của Khương Y, đứng dậy: “Đại tỷ bồi Yên Yên chơi đi, muội đi Từ Tâm Đường một chuyến.”
A Phúc bị phơi ở bên ngoài, trong lòng khó tránh khỏi có chút bực mình.
Nàng ta là đại nha hoàn bên người lão phu nhân, mặc cho ai thấy đều phải khách khách khí khí, ăn không ngồi chờ này vẫn là lần đầu tiên.
“Tiểu Dư năm nay bao lớn rồi?”
Úc Cẩn trong lòng nhảy dựng.
Vấn đề này hắn thực thích trả lời, luôn cảm thấy sắp có chuyện tốt xảy ra.
“Tiểu chất mười tám tuổi.” Vô luận trong lòng vui vẻ như thế nào, trên mặt Úc Cẩn vẫn là bộ dạng nghiêm trang.
“Mười tám tuổi à, tuổi tốt.”
Úc Cẩn vẫn duy trì mỉm cười.
Khương An Thành cảm thấy vẫn phải rụt rè chút, liền nặng nề mà thở dài.
“Bá phụ làm sao vậy?”
“Ai, Tiểu Dư con còn chưa thành gia, không hiểu tâm tình làm cha đâu. Trưởng nữ gặp người không tốt, ta đều muốn giữ thứ nữ cả đời.”
Mặt Úc Cẩn cứng đờ, cười gượng nói: “Bá phụ cũng không cần vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, nam nhân tốt vẫn còn có.”
“Đúng không, nào có?”
Úc Cẩn giật giật khóe miệng.
Một nam nhân tốt bự như vậy, ngài không nhìn thấy sao?
“Tiểu chất cảm thấy một đời một thế một đôi người khá tốt, thêm một người chẳng những phiền phức, nuôi còn tốn tiền.”
Khương An Thành cười to ra tiếng: “Là đạo lý này!”
Ông nói mà vẫn là gả cho nam nhân xuất thân tầm thường nhưng nỗ lực như Tiểu Dư đáng tin hơn, rất biết cách sống nha.
Sau khi nói chuyện với Úc Cẩn xong, Khương An Thành cảm thấy việc hôn nhân của Khương Tự không thể kéo dài nữa, quay đầu hẹn Chân Thế Thành ra uống trà.
“Chân lão ca, hôm nay có chuyện này muốn nhờ.”
Chân Thế Thành bưng chén trà nghe.
“Tiểu Dư là thuộc hạ của huynh, ta nghĩ nhờ huynh tìm hiểu tình huống của nhà bọn họ một chút, còn có ý tứ của của bản nhân Tiểu Dư. Nếu như thích hợp, muốn cho tiểu nữ với nó kết thân.”
Chân Thế Thành vẻ mặt cổ quái: “Khương Lão đệ không biết thân phận Tiểu Dư?”