Tự Cẩm
Chương 343 : Gia yến
Ngày đăng: 08:53 30/04/20
Huân quý kinh thành nhiều vô số kể, vì thế ngoại trừ một vài người thường xuyên lắc lư trước mắt cùng một số người quan trọng, Cảnh Minh Đế dù đã gặp qua Đông Bình Bá, hiện giờ cũng không có ấn tượng.
Mà một người không hề có ấn tượng như vậy, năm nay lại liên tục bị người ta nhắc tới, mỗi một lần còn đều là bên phía vô cớ bị xui xẻo, điều này không phải do Cảnh Minh Đế không hiếu kỳ.
Nhìn ánh mắt tò mò của Hoàng Thượng, Phan Hải yên lặng trợn trắng mắt, chỉa chỉa mỏ với phương hướng nào đó: “Hồi bẩm Hoàng Thượng, chính là bàn thứ hai trong số dãy bàn ở góc Tây Nam.”
Góc Tây Nam?
Cảnh Minh Đế híp mắt nhìn về nơi xa.
Phan Hải khụ một tiếng: “Hoàng Thượng, đó là góc Đông Nam ……”
Trên mặt Cảnh Minh Đế không nhịn được, mặt trầm xuống nói: “Làm sao, trẫm nhìn nơi khác một cái không được à?”
Phan Hải giật giật khóe miệng.
Cảnh Minh Đế rốt cuộc thấy rõ bộ dáng của Khương An Thành, hơi hơi giật mình.
Đông Bình Bá thế mà còn là một mỹ nam tử tướng mạo đường đường, theo lý thuyết người lớn lên tốt như thế vận khí đều sẽ không quá kém mà.
“Hoàng Thượng ——”
“Hả?”
“Có phải nên khai yến rồi không?” Phan Hải nhỏ giọng nhắc nhở.
“Ách, khai yến.”
Phan Hải lập tức giương giọng nói: “Khai yến ——”
Bách quan huân quý lập tức đứng dậy tạ ơn.
Cảnh Minh Đế tiếp nhận chén rượu Phan Hải đưa qua, dựa theo lệ cũ mọi năm kính thần tử một ly, mà lúc này đây, ông xa xa nâng chén, mặt hướng chính là góc Tây Nam.
Thượng ý khó dò, mà mọi người thích phỏng đoán nhất cũng là thượng ý.
Hoàng Thượng năm nay kính rượu thế mà kính góc Tây Nam, lẽ nào bên đó có người Hoàng Thượng coi trọng?
Đủ loại quan lại huân quý sôi nổi hướng mắt về góc Tây Nam.
Không có người nào đặc biệt mà, ngồi ở vị trí đó đều là huân quý không có địa vị gì, hàng năm ngay cả cơ hội lộ mặt trước mặt hoàng thượng còn chẳng có, đặc biệt là Đông Bình Bá, cả năm nay đều không thuận lợi, đen đủi đến độ không muốn ngồi cùng bàn với ông.
Lại quét một loạt hoàng tử, Úc Cẩn tự giễu cười.
Nếu không sinh được, nói không chừng cũng không tới phiên hắn xuất thế.
Cứ việc vừa sinh ra đã bị đưa ra cung, cơ hồ chưa từng hưởng thụ đại ngộ của hoàng tử, càng không nhận được một chút ấm áp từ chỗ cha mẹ, Úc Cẩn lại chưa bao giờ nghĩ tới vận mệnh thảm như vậy, nếu như không sinh ra mình thì tốt rồi.
Nói giỡn, còn sống rất tốt nha, nếu như chưa từng xuất hiện trên đời này, thì làm sao gặp được A Tự của hắn chứ?
Úc Cẩn xách lên bầu rượu, tự rót cho mình một chén rượu.
Bầu rượu làm bằng bạc, chén rượu bạch ngọc, rượu ngon màu hổ phách.
Úc Cẩn bưng lên chén rượu phóng tới chóp mũi khẽ ngửi, nhẹ nhấp một ngụm.
Có tiếng cười nhạo nhẹ nhàng truyền đến.
Không cần lắng nghe, cũng biết là những công chúa đó đang cười hành động lỗi thời tự mình rót rượu của Úc Cẩn.
Úc Cẩn nhướng mày, ánh mắt như điện xẹt qua.
Các công chúa lập tức im bặt, có mấy người lặng lẽ đỏ mặt cúi đầu.
Vô luận vị hoàng huynh này thô lỗ không quy củ như thế nào, cũng không thể không thừa nhận trong số đông đảo hoàng huynh, Thất hoàng huynh có khí thế nhất, lúc nhìn người không hiểu sao còn làm lòng người hoảng hốt.
Thật giống như…… Thật giống như nếu còn lắm miệng, thì sẽ như những hoàng huynh đó bị đánh cho một trận……
Úc Cẩn thu hồi ánh mắt, xoay xoay chén ngọc trong tay.
“Hoàng Thượng giá lâm, Hoàng Hậu nương nương giá lâm ——”
Theo một tiếng hét to, tiếng lễ nhạc chợt ngừng, Cảnh Minh Đế dắt Hoàng Hậu đi vào đại điện.
Trong điện mọi người lập tức đứng dậy, cao giọng hành lễ.
Cảnh Minh Đế phất hai tay: “Ngồi xuống đi, đều là người một nhà, không cần đa lễ.”
Xuất cung tế trời đã đủ mệt, ở gia yến ông cũng không muốn diễn nữa.
Cảnh Minh Đế lười nhác ngồi xuống, bắt đầu đánh giá con cái phi tần.