Tự Cẩm

Chương 369 : Khắp nơi phản ứng

Ngày đăng: 08:54 30/04/20


Thấy Khương Tự không giống nói giỡn, Khương An Thành đấm ngực: “Tự Nhi, con tuổi nhỏ vô tri, người tốt không có nghĩa thích hợp phó thác chung thân đâu!”



Huống chi Tiểu Dư mới không phải người thành thật gì, bằng không trước đó sao lại lừa gạt ông, lừa gạt khuê nữ?



Không còn ai ghê tởm hơn Tiểu Dư.



“Nhưng nữ nhi cảm thấy Dư công tử có thể phó thác chung thân.” Khương Tự mỉm cười nói.



“Nhưng đó là hoàng thất, là địa phương ăn thịt người không nhả xương ——”



Khương Tự cười tiếp lời: “Nếu không có năng lực tự bảo vệ mình, địa phương nào cũng là tuyệt cảnh, nói cho cùng thời gian là người tạo ra.”



“Tự Nhi, con cứ thế tin tưởng Yến Vương sẽ không phụ con? Hắn là hoàng tử, về sau nếu đối tốt với nữ nhân khác, con có náo như thế nào cũng vô dụng, đến lúc đó cả cơ hội hòa li cũng không có.” Khương An Thành nói lời thấm thía khuyên nhủ.



Khương Tự không nhịn được mà bật cười: “Phụ thân, thánh chỉ tứ hôn đã hạ, cho dù nữ nhi không muốn, lại có thể làm thế nào đây?”



Khương An Thành làm như đã sớm nghĩ tới này đó, nghe vậy không suy tư thêm nói: “Vậy thì cáo ốm, trước khi thành thân báo bệnh chết, sau đó phụ thân lặng lẽ đưa con đi, tìm một nhân gia đáng tin cậy gả cho cũng tốt, du sơn ngoạn thủy cũng được, tóm lại sống tự tại mới là quan trọng nhất.”



Hoàng thất là địa phương một khi không cẩn thận thì ngay cả mạng sống cũng không còn, ông chỉ cần nữ nhi sống thật tốt thôi.



Khương Tự lắc đầu: “Phụ thân, nữ nhi không muốn cả đời giấu đầu cụp đuôi, ngay cả chính bản thân mình đều không thể làm.”



Làm người khác, đời trước đã đủ rồi, đời này nàng chỉ muốn làm Khương Tự.



“Phụ thân, ngài đừng lo lắng cho nữ nhi, Yến Vương về sau nếu dám không tốt với con ——” Nàng tiện tay nhặt lên cái kéo trong sọt thêu đặt ở trước mặt Khương An Thành.



Khương An Thành sửng sốt.



Khương Tự cười cười: “Dù sao phụ thân cứ yên tâm, hắn không dám đâu.”



Cho đến khi rời khỏi Hải Đường Cư, trong lòng Khương đại lão gia còn đang lẩm bẩm: Tự Nhi lấy ra cái kéo ấy là có ý gì nha?



Không, nhất định không phải ý mà ông nghĩ đâu!



Nhưng vô luận như thế nào, nếu nữ nhi đã bày tỏ vui mừng cùng nhận định hôn sự này, thân là phụ thân hình như ngoại trừ chúc phúc thì không có lựa chọn khác.



Khương An Thành bất tri bất giác đi tới Minh Hoa Đường.
Tỳ nữ đầu cũng không dám ngẩng, bụng nhỏ run lập cập.



Đây đã là con hươu thứ chín đại cô nương quật chết gần đây, nàng luôn có loại cảm giác, rất nhanh thôi, đại cô nương khả năng sẽ không muốn lấy hươu phát tiết lửa giận nữa.



Đến lúc đó, sẽ như thế nào đây?



Tỳ nữ không dám nghĩ tiếp, nghe tiếng bước chân dần dần đi xa, tê liệt ngã xuống mặt đất lạnh băng.



Chân Thế Thành nghe được tin tức ngay lập tức gọi Chân Hành tới.



“Hành nhi, nói cho con chuyện này.”



Chân Hành trầm mặc một chút, cười nói: “Nếu nói chuyện Khương gia muội muội được Tứ hôn cho Yến Vương, vậy phụ thân không cần phải nói, nhi tử đã biết rồi.”



Hiện giờ trong kinh ai không biết chuyện lạ cô nương Đông Bình Bá phủ chim sẻ biến phượng hoàng đâu.



“Vậy con ——”



Chân Hành vẫn cười: “Nhi tử không có việc gì, nhi tử rất tốt.”



“Không có việc gì vậy trở về đọc sách đi, kỳ thi mùa xuân sắp tới rồi.”



Khóe miệng Chân Hành khẽ giật.



An ủi này có phải quá ngắn rồi không?



“Hành nhi ——”



Chân Hành dừng lại tại cửa.



Chân Thế Thành chột dạ vuốt vuốt râu: “Khụ khụ, thư trung tự hữu nhan như ngọc……” ( Trong sách tự có người như ngọc)



Chân Hành nắm chặt quyền.



Tâm tình vốn dĩ đã đủ hỏng bét, hiện tại nếu như cho lão cha một quyền, đại khái cũng có thể được tha thứ nhỉ?