Tự Cẩm

Chương 381 : Phản lại một quân

Ngày đăng: 08:54 30/04/20


Nhốt vào thiên lao?



Chúng thần nghe mà choáng váng.



Việc này, việc này không đến mức đó nha, Hoàng Thượng ngài nói vân đạm phong khinh như thế thật sự thích hợp sao?



Cảnh Minh Đế trên cao nhìn xuống quét đám đại thần một lượt, rồi nhìn về phía Úc Cẩn: “Yến Vương, ngươi có lời gì muốn nói?”



Ông cũng muốn xem xem hỗn tiểu tử này làm sao giải thích cho chính mình.



Úc Cẩn quỳ xuống, nhàn nhạt nói: “Nhi thần không lời nào để nói.”



Cảnh Minh Đế nhướng mày: “Một khi đã như vậy, người tới ——”



Mấy ngôn quan buộc tội Yến Vương lập tức hoảng sợ tranh nhau nói: “Hoàng Thượng, không được, không được đâu……”



Cảnh Minh Đế nhấc tay, ngăn lại động tác của thị vệ trong điện, nhíu mày hỏi: “Sao lại không được?”



Ông biết ngay đám gia hỏa này chỉ có tặc tâm không có tặc gan!



Một ngôn quan vạn bất đắc dĩ nói: “Hoàng Thượng, Yến Vương cự tuyệt nhận cung nữ Hiền phi nương nương đưa đến tuy rằng là hành vi bất hiếu, nhưng, nhưng tội không đến mức ấy ạ ……”



Cảnh Minh Đế trầm mặt, không dao động: “Đại Chu lấy hiếu trị thiên hạ, nếu là bất hiếu, đương nhiên là trọng tội, trẫm cảm thấy chỉ nhốt vào thiên lao thì còn nhẹ, không bằng ——”



Chúng thần nghe thế hãi hùng khiếp vía, la hét nói: “Hoàng Thượng, trăm triệu không thể a!”



Nhìn đám đại thần bịch bịch quỳ một đống, Cảnh Minh Đế nhếch nhếch khóe môi.



Ông còn chưa nói gì đâu, rốt cuộc trăm triệu không thể cái gì?



Quét Úc Cẩn một vòng, thấy hắn quỳ thẳng tắp trên mặt đất, trên mặt ngay cả một tí biểu tình cũng không có, Cảnh Minh Đế vừa tức giận vừa bất đắc dĩ.



Cái thằng ngốc này, Hiền phi đưa cung nữ tới đuổi đi làm cái gì? Lưu lại nhóm lửa cũng được mà. Sao tâm nhãn lại thành thực như vậy chứ!



Nghĩ lại, lão Thất ít nhất cũng nhận cung nữ ông đưa, có thể thấy được ở trong lòng lão Thất phụ hoàng ông đây mạnh hơn mẫu phi nhiều.



Cảnh Minh Đế nghiêm mặt.




Cảnh Minh Đế đi vòng quanh hắn một vòng, càng nghĩ càng giận, nhấc chân đá cho một đá.



Úc Cẩn cũng không né, tùy ý để một cước ấy dừng ở trên mông.



Cảnh Minh Đế dừng lại, trầm giọng hỏi: “Ngươi chính là không muốn tiếp nhận cung nữ giáo dẫn?”



“Phụ hoàng anh minh.”



Cảnh Minh Đế hòa hoãn hô hấp, hỏi: “Đến tột cùng là vì sao?”



Cho không đó, vì sao thà rằng đắc tội phụ hoàng ông, cũng không muốn nhận?



Úc Cẩn nghiêm túc nói: “Nhi thần là người thà thiếu không ẩu, các nàng còn không có dung mạo đẹp bằng nhi tử, thật sự ngủ không được ……”



“ Cút đi cho trẫm!” Cảnh Minh Đế giơ tay chỉ, râu rung rung.



Úc Cẩn lập tức đứng dậy: “Nhi thần cáo lui, nhi thần đây liền hồi phủ tư quá.”



Trong chớp mắt trong điện cũng chỉ còn lại Cảnh Minh Đế cùng người hầu hạ.



Cảnh Minh Đế trầm mặc trong chốc lát, vừa tức vừa cười: “Cái thằng hỗn trướng.”



Thái Tử nếu có thể thà thiếu không ẩu, ông cũng an tâm rồi.



Úc Cẩn đi ra hoàng cung, liền thấy Chân Thế Thành đứng ở cạnh cây liễu.



“Chân đại nhân còn chưa đi?” Ra khỏi hoàng cung hô hấp đều thoải mái hẳn, Úc Cẩn cười tủm tỉm hỏi.



Chân Thế Thành chắp tay thi lễ với Úc Cẩn: “Còn chưa cảm tạ Vương gia cứu khuyển tử một mạng. Khuyển tử cũng muốn tự mình nói lời cảm tạ với Vương gia, chỉ là hôm qua xảy ra sự kiện đó, Hoàng Thượng phân phó xuống, bảo nó tạm thời ở lại trong phủ……”



Úc Cẩn không để bụng xua tay: “Thuận tay mà thôi. Chân đại nhân đi làm việc đi, ta còn phải hồi phủ tư quá nữa.”



Chân Thế Thành lặng im một khắc, cười nói: “Vương gia và Khương Tứ cô nương sẽ là một đôi giai ngẫu.”



Úc Cẩn cười: “Chân đại nhân xử án như thần, đôi mắt sáng hơn người khác nhiều, tiểu vương đi trước một bước.”