Tự Cẩm

Chương 395 : Báo tin vui

Ngày đăng: 08:54 30/04/20


Phản ứng của Cảnh Minh Đế làm Khương Tự nhẹ nhàng thở ra, cũng nằm ở trong dự kiến.



Nàng đã hạ quyết tâm không giấu tài nữa, vô luận là bữa tiệc thưởng mai làm trò xiếc khiến nụ hoa nở rộ, hay là ra tay chữa khỏi cho Phúc Thanh công chúa hiện tại, cùng với rất nhiều điều khác lạ trong tương lai, luôn phải có một cách giải thích rõ ràng.



Chính là nàng một quý nữ từ nhỏ lớn lên ở nhà cao cửa rộng có thể có cách giải thích gì? Cũng không thể bịa ra một sư phụ thần bí được.



Cùng với tạo ra loại mơ hồ này, còn không bằng đẩy đến vừa sinh ra đã biết, dù sao nàng nói như vậy, người khác tin hay không cũng chỉ có thể nghe vậy thôi.



Người thượng vị, kỳ thật cũng không để ý lý do gì, coi trọng vĩnh viễn chỉ là kết quả có lợi hay không thôi.



Khương Tự biết Cảnh Minh Đế sau đó sẽ phái người điều tra, cũng may nàng lớn như vậy quả thật không có bất luận dị thường gì, nên thật ra cũng không sợ điều tra.



Úc Cẩn nhẹ nhàng liếc Khương Tự một cái, cười nói: “Là phụ hoàng mắt sáng, chỉ cho nhi thần một tức phụ tốt.”



Cảnh Minh Đế cười lớn hơn nữa.



Ông đã nói mà, có một đứa con dâu biết ảo thuật, tương lai trong cung này sẽ thú vị nhiều.



Phúc Thanh công chúa đi đến trước mặt Khương Tự, thi lễ một cái thật sâu với nàng: “Thất tẩu, Phúc Thanh ở đây cảm tạ ——”



Khương Tự duỗi tay đỡ lấy Phúc Thanh công chúa: “Công chúa không cần như thế. Mắt công chúa bị tật, ta vừa lúc có thể trị, đây đại khái chính là ý trời.”



“Ý trời?” Phúc Thanh công chúa lẩm bẩm đọc, rồi lại đỏ mắt.



Bắt đầu từ lúc hiểu chuyện, nàng từng vô số lần oán giận ông trời bất công, mà hiện giờ  đôi mắt của nàng tốt lên, có phải nói rõ ông trời cũng không lãng quên nàng hay không?



“Vô luận có phải ý trời hay không, chữa khỏi đôi mắt của ta đều là thất tẩu, Phúc Thanh rất cảm kích……” Phúc Thanh công chúa nói xong, nhìn về phía Hoàng Hậu.



Tâm tình của Hoàng Hậu giờ phút này vẫn còn kích động không thôi.



Bà chỉ có một nữ nhi như vậy, đôi mắt nữ nhi không nhìn thấy là nỗi đau sâu nhất trong đáy lòng bà. Hiện giờ đôi mắt của nữ nhi khôi phục, xem như đã cởi bỏ một khối tâm bệnh của bà.



Về phần hoàng tử —— mắt thấy một đám hoàng tử trưởng thành, ngay cả Bát hoàng tử nhỏ nhất đều đã tứ hôn, Hoàng Hậu đã sớm cắt đứt ý niệm có thể sinh ra hoàng tử.



Bà với Hoàng Thượng đều già rồi, đừng nói sinh không được, coi như hiện tại sinh được hoàng tử lại có thể thế nào?



Con trai trưởng của Kế hậu, nếu Thái Tử có thể thuận lợi đăng cơ cũng liền thôi, nếu như không thể, vậy thì đã định sẵn khó có thể giống như các hoàng tử khác làm một Vương gia phú quý nhàn tản.



Hoàng Hậu trực tiếp cầm tay Khương Tự: “Phúc Thanh là đứa bé tri ân, ngươi cũng là hài tử hiểu chuyện, về sau ngươi hãy thường xuyên tới Khôn Ninh Cung, bồi bổn cung tâm sự nhiều chút ……”
Ả có thể cắt thịt chữa khỏi bệnh cho Thái Hậu, vì sao Khương Tự lại không thể chữa khỏi đôi mắt cho Phúc Thanh công chúa?



Ả thật đúng là xem nhẹ nữ nhi Tô thị rồi!



Trong lúc Thôi Minh Nguyệt suy tư, Thái Hậu đã phân phó nói: “Đi mời Phúc Thanh công chúa cùng vợ chồng Yến Vương tới Từ Ninh Cung ——”



Mới phân phó xong, Thái Hậu lại đổi chủ ý: “Không, đỡ ai gia đi đến Khôn Ninh Cung.”



Trước nay đều là Hoàng Hậu đến Từ Ninh Cung thỉnh an Thái hậu, Thái Hậu chủ động đi Khôn Ninh Cung cơ hồ chưa từng có, chính là chuyện đôi mắt Phúc Thanh công chúa được chữa khỏi khiến tất cả mọi người cảm thấy hành động này của Thái Hậu không kỳ quái chút nào.



Coi như là tò mò, cũng phải nhanh chân đến Khôn Ninh Cung nhìn xem nha.



Một đám người mênh mông cuồn cuộn đi về phía Khôn Ninh Cung.



Cảnh Minh Đế đang cười nói với Hoàng Hậu: “Cũng không biết mẫu hậu nghe xong sẽ cao hứng thế nào.”



Hoàng Hậu cười phụ họa, trong lòng lại không cho là đúng.



Mặc dù Phúc Thanh là bà sinh ra, nhưng cũng chỉ là một vị công chúa, ở trong lòng Thái Hậu nào có quan trọng bằng các hoàng tử.



Nói cho cùng, thương Phúc Thanh nhất ngoại trừ thân sinh mẫu thân là bà, còn có thể trông cậy vào ai đâu?



Cũng bởi vậy, nhìn Phúc Thanh công chúa thân cận với Khương Tự, Hoàng Hậu nhìn Khương Tự càng thêm thuận mắt.



Hoàng Thượng nói không sai, lão Thất cưới được một tức phụ tốt, cũng không uổng công bà đem vòng tay lăng tiêu cho nàng.



Trong bầu không khí vui sướng tường hòa, nội thị cao giọng hô: “Thái Hậu giá lâm ——”



Cảnh Minh Đế cùng Hoàng Hậu nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được kinh ngạc.



Đế hậu hai người nhanh chóng nắm tay đi nghênh đón Thái Hậu.



Úc Cẩn vươn tay với Khương Tự, cười nhẹ nói: “Vừa rồi đi gặp bà ấy không gặp, hiện tại lại chủ động tới đây. A Tự, vẫn là nàng có bản lĩnh.”



Khương Tự vươn tay đặt vào trong tay Úc Cẩn, cười cười đáp lại.



Hai người sóng vai đi ra ngoài.