Tự Cẩm

Chương 413 : Hiện hình

Ngày đăng: 08:54 30/04/20


Còn có một nhóm người?



Mọi người nghe Úc Cẩn nói như vậy, sợ hãi cả kinh, quét đám người chung quanh.



Nữ quyến tổng cộng có tám bàn, vừa mới ngay cả bàn của Hiền phi cùng Vinh Dương trưởng công chúa đều không bỏ qua, một đám đều hỏi đến, thế nào lại có người không bị tra đến?



Từ từ, Yến Vương nói có một nhóm người không bị tra đến……



Có người nhịn không được nói: “Không có khả năng, nếu là sót một hai người còn có khả năng, vừa rồi mọi người đều nhìn chằm chằm, như thế nào lại có một nhóm người không bị tra đến? Lẽ nào mọi người đều là người mù?”



Cảnh Minh Đế tính tình tốt, lại là gia yến, ở đây đều là dòng họ hoàng thất, nói chuyện tự nhiên có chút tùy ý.



Cảnh Minh Đế nghe xong lời này, thật sâu nhìn Úc Cẩn, chờ hắn giải thích.



Úc Cẩn hơi híp mắt, làm như đang suy tư.



Mọi người trong điện dần dần mất kiên nhẫn.



Đúng lúc này, Úc Cẩn duỗi một ngón tay, lãnh đạm nói: “Còn có nhóm người này chưa bị tra đến!”



Mọi người vốn đang lưu ý nhất cử nhất động của hắn, theo phương hướng ngón tay nhìn qua, không khỏi ngạc nhiên: Hướng Yến Vương chỉ chính là một nữ tử hai vai hơi lộ ra, váy lụa màu phết đất, chính là vũ cơ trợ hứng sau khi yến hội bắt đầu!



Vũ cơ bị Úc Cẩn chỉ tay, vô số tầm mắt lia về phía nàng ta, lập tức sợ tới mức quỳ xuống, nơm nớp lo sợ cả một lời cũng không dám nói.



Cảnh Minh Đế có chút ngoài ý muốn: “Lão Thất, ý của ngươi là, người đầu độc ở trong nhóm vũ cơ này?”



Những vũ cơ này không phải chiêu mộ từ dân gian, mà là tuyển chọn từ nhỏ tiến cung bồi dưỡng, bình thường ở trong yến hội lớn nhỏ của hoàng cung múa nhạc trợ hứng.



Nếu nói trong vũ cơ có người đầu độc, thực sự có chút không thể tưởng tượng.



Phản ứng đầu tiên của đa số người là không tin.



Có người nghi ngờ nói: “Những vũ cơ này thân phận đê tiện như bùn, cớ gì phải hại đế cơ?”




Úc Cẩn không bị đợt biến cố này ảnh hưởng chút nào, gợn sóng bất kinh nói: “Thái y có thể lại đây kiểm tra thực hư.”



Vài tên thái y lập tức tiến lên kiểm tra móng tay của vũ cơ.



Không bao lâu một người thái y liền kinh hô: “Tay trái ngón thứ tư!”



Ngón thứ tư, đó là ngón tay vô danh.



“Không sai, trong kẽ móng tay ngón thứ tư tay trái của vũ cơ này còn lưu lại bột phấn Đoạn Trường thảo ……”



“Mang tới đây!” Cảnh Minh Đế trầm giọng nói.



Lập tức có hai gã nội thị kéo lê vũ cơ tới trước mặt Cảnh Minh Đế.



Cảnh Minh Đế đánh giá vũ cơ dáng người yểu điệu, thật sự không nghĩ ra tại sao một nữ tử nhu nhược như vậy lại làm ra chuyện độc hại công chúa.



“Trẫm hỏi ngươi, ngươi vì sao độc hại công chúa?”



Trên khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bàn tay của vũ cơ không có chút huyết sắc, run rẩy nói không ra lời.



Úc Cẩn không biết đi tới khi nào, lạnh lùng hỏi: “Ngươi là bị người nào sai sử?”



Mục tiêu của hung thủ là Phúc Thanh công chúa, lựa chọn thời cơ là sau khi Phúc Thanh công chúa vừa mới hồi phục thị lực, điều này cực kỳ ý vị sâu xa, nếu nói sau lưng vũ cơ không có người sai sử, cơ hồ khả năng không lớn.



“Không có, không có người sai sử!” Vũ cơ kích động kêu lên.



Nàng vừa kêu, Úc Cẩn ngược lại xác định suy đoán của chính mình, lập tức nhìn về phía Cảnh Minh Đế.



Cảnh Minh Đế hiểu ý, nén giận gọi một tiếng Phan Hải.



Phan Hải vung tay lên, lập tức có hai gã nội thị kéo vũ cơ ra ngoài.