Tự Cẩm
Chương 418 : Bên này giảm bên kia tăng
Ngày đăng: 08:54 30/04/20
Những lời này của cung tì, lộ ra quá nhiều tin tức.
Hoàng Hậu được cung nữ bên người đỡ, thanh âm đều thay đổi: “Thập Tứ cùng Phúc Thanh vận mệnh tương liên, số phận bên này giảm bên kia tăng? Đây, đây là chuyện quỷ quái gì!”
Hai người đồng thời sinh ra liền vận mệnh tương liên, số phận bên này giảm bên kia tăng? Cái này thật quá buồn cười!
Hoàng Hậu rất nhanh từ trong lời cung tì lĩnh hội ra một tầng ý tứ khác, thất thanh nói: “Nói như vậy, mắt tật của Phúc Thanh cũng có liên quan đến Trần mỹ nhân?”
Phát hiện này làm bà kinh hãi muốn chết, cơ hồ đứng không vững.
Nếu mắt tật của Phúc Thanh chính là người làm, mà bà lại không biết tí nào, cứ để nữ nhi thống khổ nhiều năm như vậy, đó thật sự là đáng sợ.
“Yến Vương phi, gọi Yến Vương phi vào đây!” Hoàng Hậu đã hoàn toàn bất chấp Cảnh Minh Đế ở đây, lạnh giọng hô.
Phan Hải liếc Cảnh Minh Đế một cái.
Đối với thất thố của Hoàng Hậu Cảnh Minh Đế tương đối lý giải, khẽ gật đầu.
Phan Hải đi ra ngoài truyền lời.
“Hoàng Hậu, tạm thời đừng nóng nảy.” Cảnh Minh Đế ngữ khí nặng nề nói.
Nghe cung tì nói xong, ông cũng hãi hùng khiếp vía, giận không thể át, nhưng việc đã đến nước này chỉ có thể tìm hiểu rõ ràng rồi bàn lại cái khác.
Hoàng Hậu thoáng bình tĩnh lại, nhưng trong lòng một ngọn lửa vẫn đang cháy âm ỉ, cháy đến bà không thở nổi.
Khương Tự cùng Úc Cẩn chờ ở bên ngoài rất nhanh tiến vào.
“ Tức phụ Lão Thất, mắt tật của Phúc Thanh, ngày đó ngươi nói không phải bệnh biến, mà là sinh trùng?”
Khương Tự gật đầu.
Cảnh Minh Đế bình tĩnh nhìn nàng, ngữ khí nghiêm túc: “Như vậy, ngươi có biết dưới tình huống như thế nào sẽ sinh trùng không?”
Khương Tự không khỏi liếc nhìn Úc Cẩn một cái.
“ Thập Tam đế cơ thị lực đột nhiên mơ hồ, chúng thái y hội chẩn, không có kết quả……”
Về sau nhiều lần hội chẩn, ghi chép lại quá trình thị lực của Phúc Thanh công chúa càng ngày càng kém, cho đến sau đó thì hoàn toàn mù.
Cho dù hiện giờ đôi mắt của Phúc Thanh công chúa đã khỏi, nhưng khi lật xem lại đoạn ghi chép ngày tháng thống khổ này, Hoàng Hậu vẫn như cũ lòng như đao cắt.
Bà nổi điên lật qua ghi chép của Thập Tứ công chúa, bắt đầu từ lúc Thập Tứ công chúa năm tuổi cho đến sau này có một đoạn thời gian rất dài lại không có ghi chép bị bệnh, thẳng đến hai ngày trước đôi mắt Phúc Thanh công chúa khôi phục, Thập Tứ công chúa mới lần nữa bị bệnh.
Hoàng Hậu nhắm mắt, khóe mắt tràn ra nước mắt.
“Hoàng Thượng, Trần mỹ nhân chắc là thấy đôi mắt Phúc Thanh khỏi mà Thập Tứ công chúa sinh bệnh, lúc này mới nổi lên sát tâm với Phúc Thanh!”
Cảnh Minh Đế trầm mặc.
Một người nội thị tiến vào, ghé vào bên tai Phan Hải nói nhỏ vài câu.
Phan Hải nghe xong bẩm báo lại: “Hoàng Thượng, tra ra quan hệ giữa Trần mỹ nhân và vũ cơ rồi.”
“Nói.”
“Bốn năm trước, vũ cơ ấy bởi vì được giáo tập khen ngợi thiên tư xuất chúng mà làm người ghen ghét, bị một vũ cơ khác thiết kế làm bị thương cổ chân, cơ duyên xảo hợp bị Trần mỹ nhân gặp được, tặng cho ả thuốc mỡ tốt nhất mới không lưu lại bệnh căn. Vũ cơ vô cùng cảm kích Trần mỹ nhân, từng thổ lộ với đồng bạn tốt rằng Trần mỹ nhân đối xử với ả còn tốt hơn mẹ ruột ……”
Cảnh Minh Đế sau khi nghe xong, biểu tình tiêu điều phất phất tay: “Lão Thất, mang tức phụ ngươi trở về đi.”
Chân tướng đã tra ra manh mối, kế tiếp nên thưởng sẽ thưởng, nên phạt thì phạt, nên phát tang thì sẽ phát tang, cũng không cần thiết giữ người không thả.
“Nhi tử ( con dâu) cáo lui.”
Úc Cẩn cùng Khương Tự lui ra, chỉ để lại Đế hậu nhìn nhau không nói gì.
Một hồi lâu sau, Cảnh Minh Đế đứng dậy: “Hoàng Hậu, hậu sự của Thập Ngũ, nhờ Hậu phí tâm rồi.”
Hoàng Hậu rũ mắt, đột nhiên hỏi: “Hoàng Thượng, Trần mỹ nhân nói bà ta vốn dĩ không tin, sau lại không thể không tin, như vậy mấy lời số phận của A Tuyền và Thập Tứ bên này giảm bên kia tăng là ai nói với bà ta? Trùng khiến con ngươi A Tuyền bị mù còn có Đoạn Trường thảo khiến Thập Ngũ bỏ mạng lại là từ chỗ nào đến?”