Tự Cẩm

Chương 572 : Ban tên

Ngày đăng: 08:55 30/04/20


Đối với huynh trưởng ở Nam Cương xa xôi, Khương Tự nhớ vô cùng.



“Cũng không biết Nhị ca ở Nam Cương có thích ứng không nữa. Thời tiết và ẩm thực ở phía Nam đều khác với kinh thành……”



Úc Cẩn nghe xong liền giận, không vui nói: “Đại nam nhân có gì mà không thích ứng. Nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nếu như ngủ không ngon không thích ứng, thuần túy chính là không mệt.”



Nhớ lúc hắn đến phía Nam mới mười hai tuổi, cũng không thấy có ai đau lòng hắn.



Đương nhiên, người khác đau lòng hắn không hiếm lạ, chỉ là khi đó A Tự còn chưa có ấn tượng với hắn, càng đừng nói đến đau lòng.



Vừa nghĩ như vậy, Úc Cẩn càng thêm âm thầm ghen ghét Khương Trạm.



Người ngốc có phúc của ngốc, nói chính là người như Khương Trạm, còn người thông minh tuyệt đỉnh như hắn, trước khi chưa cưới vợ đành phải tự mình đau lòng mình thôi.



Trong lòng cực độ không cân bằng, người nào đó nhìn nhìn thê tử, không có hảo ý nói: “Nữ tử Nam Cương cũng khác nữ tử kinh thành đấy, người nào người nấy cũng nhiệt tình lớn mật, nói không chừng Khương Trạm hiện tại đã có người thương ——”



Khương Tự xách lỗ tai Úc Cẩn, cười như không cười hỏi: “Nhiệt tình lớn mật? Không biết Vương gia ở Nam Cương gặp được bao nhiêu cô nương nhiệt tình lớn mật đây?”



Úc Cẩn thầm nói một tiếng thôi xong, chỉ lo đào hố cho Khương Nhị, không nghĩ tới vừa lơ đãng liền đem mình chôn luôn.



“Khụ khụ, A Tự, nàng biết ta mà, lớn lên không đẹp bằng ta ta nhìn đều không nhìn lấy một cái ——”



“Vậy đẹp hơn chàng thì sao?”



Úc Cẩn nghiêm mặt: “Cho đến trước mắt, ta chỉ cảm thấy nàng là đẹp hơn ta.”



Khương Tự trừng hắn một cái, lúc này mới bỏ qua.



Úc Cẩn thầm nói một tiếng nguy hiểm thật, rời khỏi phòng Khương Tự liền đi thư phòng, nhấc bút bắt đầu viết thư cho Khương Trạm.



Viết đến cuối cùng, vậy mà viết được một xấp giấy khá giày.



Úc Cẩn nhìn chằm chằm trang thư nét mực chưa khô, sờ sờ cái cằm nhú râu, thầm nghĩ: Quái, tức phụ đều cưới tới tay rồi, hắn và Khương Nhị ngu ngốc kia còn có cái gì hay mà nói nữa đâu.



Nam Cương tháng sáu, đúng là thời điểm cỏ cây tươi tốt nhất.



Khương Trạm dẫn dắt một đội người đánh một trận phục kích xinh đẹp, trở lại binh doanh đem hươu hoang thuận tiện bắt được trên đường xử lý sạch sẽ rồi đặt ở trên kệ lửa bắt đầu nướng.
Tề Vương phi không khỏi liếc nhìn Khương Tự.



Sinh chưa được ba ngày, nữ tử trước mắt không hề mập lên chút nào, chỉ có hơi đẫy đà hơn trước khi chưa mang thai thôi, mà phần đẫy đà này lại làm nàng thoạt nhìn càng thêm minh diễm.



Trong lòng Tề Vương phi chua xót không thôi.



Trên đời này luôn có vài người được trời ưu ái, làm người ta đố kỵ không thôi.



Nhìn mặt mày bình tĩnh mỉm cười của Khương Tự, Tề Vương phi thầm nghĩ: Sinh một nữ nhi, Yến Vương phi không để ý chút nào sao?



Ha hả, chắc chắn là cố gắng gượng cười thôi.



“Vương phi, người trong cung tới.” Một nha hoàn vội vàng chạy vào nói.



Mọi người trong đại sảnh nhất thời lặng thinh, không khỏi hai mặt nhìn nhau.



Lễ tắm ba ngày sao người trong cung lại tới?



Trong nhà con cháu hoàng thất thêm nhân khẩu, sự tình nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, báo Tông Nhân Phủ ghi vào ngọc điệp là quy củ, về phần trong cung có khen thưởng hay không, thì phải xem sinh con chính là nhà nào. Nếu như là con cháu tôn thất không được coi trọng, nhiều lắm là theo lệ thường đưa chút đồ bổ tới thôi.



Lễ tắm ba ngày cố ý phái người tới, này lại ít có, cẩn thận ngẫm lại khi mấy Vương phủ sinh hạ thế tử người trong cung đặc biệt tới ……



Mọi người suy đoán, rốt cuộc chờ được nội thị đi tới.



Vừa thấy nội thị đi vào vậy mà là Nhạc công công đồ đệ của Phan Hải, mọi người càng cảm thấy vài phần không tầm thường.



Nhạc công công là đồ đệ của Phan Hải, Phan Hải chính là người đắc lực nhất bên cạnh Hoàng Thượng, nội thị từ trong cung tới lại là Hoàng Thượng phái tới, mà không phải Hoàng Hậu, hoặc Thái Hậu ——



Mọi người càng thêm tò mò ý đồ đến của nội thị, cho đến khi Tiểu Nhạc Tử lấy ra minh hoàng thánh chỉ, ánh mắt đột nhiên co rụt lại.



Tại sao lại có thánh chỉ?



Tiểu Nhạc Tử liếc nhìn mọi người một vòng, thật cẩn thận mở thánh chỉ ra, the thé đọc: “Phụng thiên thừa vận hoàng đế, chiếu rằng: Yến Vương phi tinh tư mẫn tuệ, đoan trang hiền thục, nay nghe Yến Vương phi sinh hạ đích trưởng nữ, tất phong tư tựa mẫu…… đích trưởng nữ Yến Vương rất được lòng trẫm, đặc biệt phong làm Hòa Xu quận chúa. Khâm thử.” ( Xu chỉ sự xinh đẹp)



Trong phòng không có gió, cũng không có thanh âm, toàn sảnh yên tĩnh một cách cổ quái.