Tự Cẩm

Chương 616 : Tâm phản kích

Ngày đăng: 08:55 30/04/20


Toàn trường đột nhiên yên tĩnh, vô số ánh mắt quét tới.



Thế mà lại có tỳ nữ to gan như vậy.



Người bị hắt là một vị tự thừa của Hồng Lư Tự, mặc dù chức quan không cao, nhưng tốt xấu cũng là mệnh quan triều đình, một nha hoàn tiện tịch cứ thế hắt một chén rượu vào người gã trước mặt công chúng, động tác dứt khoát lưu loát, quả thực làm người khó có thể tưởng tượng.



Tự thừa mặt chảy đầy rượu cũng ngây ngẩn cả người, một lát sau mới lấy lại tinh thần, giận tím mặt: “Tiện tì lớn mật ——”



Chỉ Huy Sứ Cẩm Lân Vệ Hàn Nhiên đã sải bước đi tới.



Khương Tự rũ mắt hạ mi, nhỏ giọng nói: “Đại nhân, là hắn ——”



Hàn Nhiên ngẩn ra, nhanh chóng phản ứng lại, âm thầm khen Yến Vương phi một tiếng thông minh.



Dùng phương pháp như vậy chỉ ra người có vấn đề, hoàn toàn sẽ không khiến cho người khác nghi ngờ.



Nếu như Khương Tự biết Hàn Nhiên nghĩ như vậy, sẽ phải cười một tiếng đối phương suy nghĩ nhiều.



Nàng hắt chén rượu kia, thuần túy là bị hành động của sắc quỷ kia ghê tởm, trước xả giận đã rồi nói.



Hàn Nhiên xụ mặt nhìn về phía tự thừa.



Tự thừa có phần uất ức: “Hàn đại nhân, ngài xem tiện tì này ——”



Tiểu yến này là Chỉ Huy Sứ Cẩm Lân vệ Hàn Nhiên tổ chức, dù bình thường bọn họ nơm nớp lo sợ Cẩm Lân vệ, nhưng hiện giờ Cẩm Lân vệ là chủ, bọn họ là khách, tỳ nữ của chủ nhân gây ra vấn đề trong yến hội, khách nhân tất nhiên có thể làm căng.



Với lại, tự thừa cũng không nghĩ rằng Hàn Nhiên sẽ đứng ra bảo vệ một tỳ nữ to gan lớn mật.



Nhưng ai biết chuyện khiến người ta không nghĩ tới lại đã xảy ra.



Ánh mắt Hàn Nhiên rơi xuống trên mặt tự thừa, lạnh lùng nói: “Mang đi.”



Tự thừa ho nhẹ một tiếng: “Một tiểu nha hoàn không hiểu chuyện thôi, Hàn đại nhân chớ có phạt nặng——”



Lời còn chưa dứt, hai gã Cẩm Lân vệ đã tiến lên đè lấy vai gã.



Tự thừa kinh hãi: “Hàn đại nhân, ngươi đây là ý gì?”



Hàn Nhiên liếc gã một cái, mặt không biểu tình nói: “Mang đi!”




Đợi người đi rồi, Hàn Nhiên ngồi xổm xuống, bóp mũi lấy đũa kẹp con trùng kia lên, bỏ vào cái hộp nhỏ tùy thân mang theo.



Đi phục mệnh cho Hoàng Thượng đương nhiên không thể chỉ dựa vào miệng, vô luận Hoàng Thượng muốn xem con trùng này hay không, hắn vẫn phải đưa qua.



Ngự Thư phòng, Cảnh Minh Đế vẫn luôn chờ tin của Hàn Nhiên.



“Hoàng Thượng, Hàn Chỉ Huy Sứ cầu kiến.”



“Truyền hắn tiến vào.”



Không bao lâu Hàn Nhiên đi vào, hành lễ xong, nói với Cảnh Minh Đế: “Hoàng Thượng, Yến Vương phi phát hiện trong cơ thể Lưu tự thừa có trùng.”



Sắc mặt của Cảnh Minh Đế hơi trầm xuống.



Ông đúng là đang lo cái này, không nghĩ tới người Ô Miêu thật đúng là động tay chân.



“ Có kinh động người khác không?”



Hàn Nhiên vội kể lại tình hình cụ thể và tỉ mỉ.



Nét mặt Cảnh Minh Đế cổ quái: “Ngươi là nói, Yến Vương phi giả thành tỳ nữ trực tiếp hắt một chén rượu vào mặt Lưu tự thừa?”



“Vâng ạ, cho nên vi thần liền thuận thế mang Vương phi cùng Lưu tự thừa đi luôn.”



Cảnh Minh Đế khó được cười một tiếng, nói với Phan Hải: “Trẫm biết ngay Yến Vương phi là người nhanh trí mà.”



Còn về Lưu tự thừa, thân là mệnh quan triều đình thế mà tuỳ tiện như vậy, vẫn là cho gã ta về nhà lựa khoai lang đi.



Phan Hải thấy mặt Cảnh Minh Đế giãn ra, âm thầm cảm kích Khương Tự một phen, cười nói: “Đều là Hoàng Thượng tuệ nhãn cao siêu.”



Cảnh Minh Đế thu lại nụ cười, hỏi Hàn Nhiên: “Hiện tại thế nào?”



“Trùng trong cơ thể Lưu tự thừa đã nôn ra, chờ gã rượu tỉnh lại thẩm vấn hắn ở Ô Miêu từng có tiếp xúc với người nào.” Hàn Nhiên tạm dừng một chút, hỏi, “Hoàng Thượng có xem qua không?”



Cảnh Minh Đế sửng sốt một chút mới phản ứng Hàn Nhiên hỏi ông xem qua cái gì, lập tức khóe miệng co rút: “Không cần.”



Ông còn chưa có lòng hiếu kỳ lớn vậy, chẳng qua cũng nên đánh trả Ô Miêu rồi!