Tự Cẩm
Chương 624 : Ác niệm
Ngày đăng: 08:55 30/04/20
Từ khi Khương Y nghĩa tuyệt trở về Bá phủ, nhất quán không ra ngoài lộ mặt, thêm thời gian trước gặp chuyện ở Trân Bảo Các, nên càng không muốn giao du với bên ngoài. Cứ việc thanh niên trước mặt xem như đã từng là đệ đệ mình nhìn lớn lên, vẫn co quắp lui lại một bước.
Tạ Ân Lâu không khỏi nhìn nàng một cái, rồi sau đó nhìn về phía Khương Tự.
Khương Tự thoải mái hào phóng chào hỏi Tạ Ân Lâu: “Tạ đại ca.”
Tạ Ân Lâu trầm mặc trong chớp mắt rồi mở miệng: “Khương Đại tỷ, Khương Tứ muội, chuyện của Khương Trạm ta đã nghe nói…… Về sau Khương thế bá có gì cần, cứ việc gọi ta là được.”
Khương Y hơi uốn gối với Tạ Ân Lâu xem như nói lời cảm tạ.
Khương Tự nói: “Đa tạ Tạ đại ca. Ta xuất giá, không thể lúc nào cũng trở về, trong khoảng thời gian này xác thật muốn làm phiền Tạ đại ca chiếu cố.”
“Khương Tứ muội yên tâm, ta sẽ.”
Khương Tự cảm ơn, rồi ngồi lên xe ngựa rời đi, trên đường vén lên một góc rèm nhìn lại, trông thấy Tạ Ân Lâu đi vào đại môn Đông Bình Bá phủ, mà trưởng tỷ Khương Y rơi lại vài bước, kéo ra một khoảng cách.
Khương Tự thả rèm xe xuống, dựa vào vách xe nhắm mắt dưỡng thần.
Nghĩ đến Úc Cẩn đi xa, phụ thân bị tổ mẫu bức bách, tâm tình của nàng càng thêm trầm trọng.
Còn tưởng rằng giải quyết được hơn phân nữa kẻ thù làm hại cả nhà nàng kiếp trước là đã có thể kê cao gối mà ngủ, ai ngờ mới sống yên ổn mấy ngày, trời đông giá rét đã tới rồi.
Chiến trường vô tình, người chết là khó mà tránh khỏi, nhưng ngay cả di thể của huynh trưởng cũng không tìm về được, nghe nói tám chín phần mười đều rơi vào trong sông, điều này mang đến cho Khương Tự không chỉ bi thương, mà còn có sợ hãi.
Sợ hãi với tương lai mờ mịt.
Có thể nói Khương Trạm chết là một đả kích to lớn với Khương Tự.
Xe ngựa dừng lại, truyền đến thanh âm của lão Tần: “Vương phi, tới rồi.”
“Ha hả.” Hiền phi cười lạnh ngắt lời Tề Vương phi.
Mặt Tề Vương phi đỏ lên, nhỏ giọng nói: “Mẫu phi, con dâu nói không đúng sao?”
“ Huynh đệ ruột giúp đỡ lẫn nhau, đạo lý này không sai. Nhưng huynh đệ bọn họ cả qua lại cũng không, còn có thể giúp đỡ lẫn nhau?”
Tề Vương phi nhẹ nhàng thở dài: “Con với Vương gia là toàn tâm toàn ý giao hảo với Thất đệ, chỉ là ——”
Câu nói kế tiếp nàng ta không nói ra, Hiền phi lại nghĩ ra là chuyện gì.
Lão Thất cùng lão Tứ có ngăn cách, một là huynh đệ không lớn lên cùng nhau, một nguyên nhân khác chỉ sợ là xuất phát từ trên người Yến Vương phi.
Không, xem mức độ lão Thất để ý Yến Vương phi, phải nói chủ yếu xuất hiện ở trên người Yến Vương phi.
Hiền phi nghĩ đến cái lần Tề Vương phi đã nói, mày càng nhăn càng sâu: “Lần đó Yến Vương phi thật sự nói với ngươi nhìn thấy ngươi liền không thoải mái?”
Khuôn mặt trắng nõn của Tề Vương phi đột nhiên trướng đến đỏ bừng, ngượng ngùng nói: “Dạ. Con dâu vốn dĩ thành tâm thành ý ở chung thật tốt với Thất đệ muội, không nghĩ tới lại nhận được câu trả lời như vậy, thật sự không còn mặt mũi nào lại lấy mặt nóng đi dán……”
Ngước mắt liếc nhìn thần sắc Hiền phi, Tề Vương phi lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Thân huynh đệ không dứt được huyết mạch liên hệ, nếu không phải Thất đệ muội như thế, có lẽ Vương gia chúng ta và Thất đệ sẽ không xa cách như bây giờ ——”
Ánh mắt Hiền phi lạnh băng.
Phàm là người trở ngại lão Tứ, bà ta đều không chấp nhận được.
Lão Thất được Đế sủng, vốn dĩ có thể giúp đỡ lão Tứ không ít, nhưng bởi vì tức phụ lão Thất không biết điều, huynh đệ hai người lại trở nên xa cách, đừng nói giúp đỡ, tương lai không kéo chân sau lão Tứ đã tốt lắm rồi.
Không được, không thể để tiện nhân kia chiếm vị trí Yến Vương phi nữa!