Tự Cẩm

Chương 487 : Hỉ khí

Ngày đăng: 08:55 30/04/20


Lúc này nếu Hiền phi mở miệng, Vinh Dương trưởng công chúa cho cái mặt mũi xuống bậc thang cũng coi như qua, nhưng Hiền phi lại không tính mở miệng.



Bà ta bất mãn đứa con dâu này lâu lắm rồi, ngại cho thanh danh nên không tiện làm ầm lên, hiện giờ có Vinh Dương trưởng công chúa xuất đầu, chỉ việc vui vẻ xem náo nhiệt thôi. Đợi lát nữa hai người náo căng bà ta lại mở miệng hoà giải, cũng để cho Yến Vương phi hiểu rõ trong cung không thể so với nơi khác, không có trưởng bối che chở ắt sẽ thiệt thòi.



Mọi người ở đây đều bị sự lớn mật của Khương Tự dọa cho ngây người.



Yến Vương phi không sợ Vinh Dương trưởng công chúa nói cho Thái Hậu hoặc là Hoàng Thượng nghe sao?



Cho dù Vinh Dương trưởng công chúa không đi nói, thì chỉ bằng thân phận trưởng bối này nếu thật sự muốn ra oai phủ đầu với Yến Vương phi, Yến Vương phi trừ chịu đựng ra còn có thể thế nào?



Lúc mọi người ở đây đang yên lặng xem tình thế phát triển, thì Khương Tự lại đoạt trước, trước khi Vinh Dương trưởng công chúa phát tác liền nhăn mày, đỡ bụng: “Nương nương, ta có chút không thoải mái, muốn tìm một địa phương nghỉ ngơi một lát.”



Vinh Dương trưởng công chúa cười: “Vừa rồi Yến Vương phi cùng ta nói chuyện phiếm còn nét mặt toả sáng, như thế nào đã không thoải mái rồi?”



Khương Tự cười cười: “Phải nha, hiện tại đột nhiên không thoải mái.”



Vinh Dương trưởng công chúa bị độ mặt dày của Khương Tự chọc tức rồi, kìm nén lửa giận nói với Hiền phi: “Nương nương, Yến Vương phi có thai, thân thể không khoẻ không thể khinh thường được, sao không mời Thái y tới xem cho Yến Vương phi xem sao?”



Ha hả, chờ Thái y tới xem mạch xong, Yến Vương phi một tí bệnh tật cũng không có, đến lúc đó xem tiện nhân này để mặt nơi nào.



Nghĩ đến đây, Vinh Dương trưởng công chúa cong cong khóe môi.



Hiền phi cũng ôm tâm tư cho Khương Tự nếm thử đau khổ, trên mặt hơi do dự chút liền gật đầu: “Mời thái y đến xem cũng tốt.”



Khương Tự nói: “Nương nương, hôm nay là sinh thần ngài, hà tất mời Thái y tới quấy rầy hứng thú của ngài, để cung tì dẫn ta đi nghỉ một lát là được rồi.”



Vinh Dương trưởng công chúa thấy thế càng thêm cảm thấy Khương Tự chột dạ, nhàn nhạt nói: “Yến Vương phi vì sao ra sức khước từ? Ngươi hoài chính là long tôn, cũng không phải là cái gì a miêu a cẩu, thân thể không thích đáng đương nhiên phải mời Thái y khám xem rồi.”



Hiền phi gật đầu: “Trưởng công chúa nói không sai, mời Thái y xem, cũng để cho mọi người yên tâm.”



Khương Tự mím môi, không kiên trì nữa.



“Tức phụ lão Tứ, ngươi trước bồi tức phụ lão Thất đi vào trong chờ khám đi.”



Trong lòng Tề Vương phi mừng thầm.




Trong đó một người vội xông tới đỡ lấy Tề Vương phi, liên thanh hỏi: “Vương phi, ngài không sao chứ?”



Một cung tì khác vội vàng quay lại đại sảnh.



Thái y mới vừa chạy tới đang thỉnh an đám người Hiền phi, Hiền phi thấy cung tì thần sắc hoảng loạn tiến vào, hỏi: “Làm sao vậy?”



Cung tì vội nói: “Vương phi đột nhiên nôn mửa choáng váng ——”



Vinh Dương trưởng công chúa nhất thời ngây ngẩn cả người.



Yến Vương phi nói không thoải mái là thật ư?



Sau khi sửng sốt qua đi lại là mừng thầm: Hài tử của Yến Vương phi nếu như xảy ra vấn đề, đó mới thật là hả giận.



Hiền phi vừa nghe liền thật sự khẩn trương hẳn: “Mau dẫn Thái y đi khám cho Yến Vương phi xem.”



Mặc kệ không thích đứa con dâu này bao nhiêu, thì một khi Yến Vương phi mang thai xảy ra chuyện không hay ở bữa tiệc sinh thần của bà ta, đó chính là cực kỳ đen đủi.



Cung tì vội làm sáng tỏ nói: “Là Tề Vương phi.”



Mọi người đều sửng sốt một chút.



Hiền phi dứt khoát theo Thái y cùng đi sương phòng, Vinh Dương trưởng công chúa cũng theo qua.



Tề Vương phi giờ phút này đã bình tĩnh lại, sắc mặt khó coi vô cùng.



Trên đường tới đây Hiền phi đã từ trong miệng cung tì biết hai đứa con dâu ở chung không thoải mái, tuy rằng cung tì không dám nhiều lời, lại nghe ra tức phụ lão Thất làm tức phụ lão Tứ tức giận.



Vừa tiến vào, nghe trong phòng nồng mùi chua, Hiền phi nhất thời trầm mặt, lạnh lùng nói: “ Tức phụ lão Thất, với ai ngươi cũng một hai phải đối chọi gay gắt sao? Liên luỵ người khác xui xẻo ngươi mới vừa lòng?”



Đối mặt với Tề Vương phi đón đầu chất vấn, Khương Tự cười khanh khách hỏi lại: “Nương nương vì sao nói ta liên luỵ người khác xui xẻo? Không thể là người khác dính hỉ khí của ta sao?”



Hiền phi vừa muốn cười lạnh, liền nghe Thái y nói: “Chúc mừng nương nương, Vương phi có tin vui.”