Tự Cẩm

Chương 516 : Tức giận

Ngày đăng: 08:56 30/04/20


Tiên mẫu của tức phụ Lão Thất ư?



Cảnh Minh Đế đến cả bản thân mình có bao nhiêu nữ nhi còn không nhớ, trong lúc nhất thời không kịp nhớ ra mẫu thân Khương Tự là người phương nào.



Ông không khỏi nhìn về phía Hoàng Hậu.



Hoàng Hậu lại nhớ rất rõ việc này, nhắc nhở: “Hoàng Thượng, mẫu thân của Yến Vương phi xuất thân Nghi Ninh Hầu phủ.”



Bà cơ hồ lập tức nghĩ đến đoạn quá khứ giữa Tô thị và Vinh Dương trưởng công chúa.



Giờ khắc này, trong lòng Hoàng Hậu kịch liệt đấu tranh.



Bây giờ nhắc đến ân oán giữa Tô thị và Vinh Dương trưởng công chúa với Hoàng Thượng, không thể nghi ngờ sẽ đắc tội Vinh Dương trưởng công chúa thậm chí là Thái Hậu, chỉ là làm vậy lại sẽ đổi lấy hảo cảm của Yến Vương phi.



Bà là Hoàng Hậu, là nhất quốc chi mẫu, vốn không cần cân nhắc Yến Vương phi có hảo cảm với bà hay không, nhưng sau khi được trông thấy rất nhiều thủ đoạn của Khương Tự lại không thể nhìn theo lẽ thường nữa.



Khương Tự có thể trị khỏi đôi mắt của Phúc Thanh, hiện tại lại cứu Thái Hậu, nào biết về sau không có lúc cần nhờ vả?



Có lệ mà làm cùng thật lòng thật dạ chung quy vẫn khác nhau.



Với cả, chỉ từ việc Yến Vương phi chữa khỏi mắt cho Phúc Thanh, bà đã cảm kích lắm rồi.



Hoàng Hậu do dự chỉ trong nháy mắt sau đó ra quyết định, nhẹ giọng nói với Cảnh Minh Đế: “Hoàng Thượng, ngài hẳn là có ấn tượng, năm đó Tô thị từng là người có hôn ước với phò mã Thôi Tự của Vinh Dương trưởng công chúa ……”



Sắc mặt Cảnh Minh Đế khẽ biến, ánh mắt lập tức sâu thẳm.



Tô thị và Vinh Dương trưởng công chúa có ân oán, mà Đóa ma ma là bởi vì quan hệ của Vinh Dương trưởng công chúa tiến cung……



Ông nhìn Hoàng Hậu, lại nhìn Khương Tự sắc mặt bình tĩnh, trái tim Cảnh Minh Đế dần chìm xuống.



Hiện tại tức phụ lão Thất hoài nghi nguyên nhân Tô thị chết, lễ nào cái chết của Tô thị có liên quan đến Vinh Dương?



Cảnh Minh Đế nhớ lại, liền thấy không rét mà run.



Ông nhìn phía Khương Tự.



Khương Tự bình tĩnh nhìn ông, ánh mắt rõ ràng trong suốt, nét mặt chắc chắn.
Nếu bởi vì Vinh Dương trưởng công chúa mà khiến Hoàng Thượng với Thái Hậu sinh ra hiềm khích, vậy trước khi chết bà ta cũng coi như phát huy một chút tác dụng cuối cùng.



“Ngươi cười cái gì?” Phan Hải không hiểu sao có chút kinh hãi.



“Cái loại độc trùng này, trừ Thập Tứ công chúa ra, ta xác thật còn đưa cho một người nữa, hơn nữa tặng những hai con.”



“Là ai?” Cảnh Minh Đế cùng Phan Hải trăm miệng một lời hỏi.



Thấy Cảnh Minh Đế lại lần nữa xuất hiện, Đóa ma ma càng cảm thấy đắc ý hơn, gằn từng chữ một nói: “Vinh Dương trưởng công chúa.”



Bà ta nói xong, ha hả cười rộ lên: “Không cho Vinh Dương trưởng công chúa một ít chỗ tốt, Vinh Dương trưởng công chúa làm sao sẽ giúp ta vào cung? Hoàng Thượng ngài nói có phải là đạo lý này không?”



Cảnh Minh Đế chỉ cảm thấy ầm một tiếng, tức giận nổ tung trong lòng, nổ đến ông nghiến răng nghiến lợi.



Đối với tin tức này ông đã sớm có dự cảm, nhưng đáy lòng vẫn không ngừng trông mong là ông suy nghĩ nhiều.



Cố tình Vinh Dương chưa từng làm ông “Thất vọng” bao giờ!



“Vinh Dương trưởng công chúa muốn độc trùng đó làm gì?” Cảnh Minh Đế nén giận hỏi.



Nhìn Cảnh Minh Đế sắc mặt xanh mét, Đóa ma ma chỉ cảm thấy thống khoái: “Lấy Ấn Tâm cổ đương nhiên là để hại người rồi. Hoàng Thượng không phải đã biết, người trúng Ấn Tâm cổ sẽ biểu hiện ra chứng suy tim, cuối cùng vì suy tim mà chết. Về phần Vinh Dương trưởng công chúa dùng cổ trùng hại người nào, sau này ta vào cung rồi, liền không hỏi tới nữa.”



Cảnh Minh Đế rốt cuộc không nghe tiếp được nữa, phất tay áo bỏ đi.



Đóa ma ma không biết, ông lại biết, vào mười lăm năm trước Vinh Dương đã sớm dùng độc trùng đó hại mẫu thân của tức phụ lão Thất!



Nói cách khác, vào mười lăm năm trước Vinh Dương đã sớm biết năng lực của Đóa ma ma. Nhưng muội ta vì tư lợi của bản thân lại đưa Đóa ma ma vào cung, thậm chí đưa đến bên người Thái Hậu.



Hay cho một Vinh Dương, ở trong lòng muội ta trừ chút tình yêu nam nữ với Thôi Tự, đâu còn thân tình mẹ con nữa?



“Phan Hải ——”



Bởi vì không yên tâm Phan Hải đuổi theo đi ra vội đáp: “ Có nô tỳ.”



“Lập tức tuyên Vinh Dương trưởng công chúa tiến cung!”