Tự Cẩm

Chương 519 : Hoàng hôn

Ngày đăng: 08:56 30/04/20


Cảnh Minh Đế cũng đang đau đầu vấn đề này.



Tuy ông là Hoàng Thượng, nhưng vẫn phải để ý tâm tình của mẹ già.



Trong Từ Ninh Cung, Thái Hậu đã tỉnh lại.



Người đã có tuổi chung quy không thể bằng người trẻ tuổi, đêm qua Thái Hậu bởi vì tay đau phải truyền thái y, sau đó tuy rằng đã uống thuốc an thần ngủ được một giấc, nhưng thoạt nhìn vẫn không có tinh thần mấy.



Cảnh Minh Đế đến khiến Thái Hậu nhận ra vài phần không tầm thường: “Ai gia nhớ lúc này hẳn là Hoàng Thượng đang thượng triều, tại sao lại đến đây?”



Cảnh Minh Đế ngồi xuống bên người Thái Hậu, khẽ nhìn sắc mặt Thái Hậu, hỏi: “ Mẫu hậu tối hôm qua ngủ được không?”



“ Vẫn ngủ được.” Ấn đường Thái Hậu không giãn ra được, xoay nhanh Phật châu trong tay.



Cảnh Minh Đế trầm mặc một chốc, rồi nói: “Nhi tử hôm nay trừng trị Vinh Dương.”



Bàn tay đang xoay Phật châu của Thái Hậu dừng lại, ngữ khí bình tĩnh hỏi: “Vinh Dương làm sao?”



Hoàng Thượng dùng hai chữ “Trừng trị”, có thể thấy được Vinh Dương phạm tội không nhỏ.



Thái Hậu hiểu rất rõ, Hoàng Thượng là một Đế vương khoan dung nhân hậu khó được, nếu đã trừng trị Vinh Dương ắt là vì Vinh Dương đã làm gì đó quá phận.



“Đóa ma ma bên người mẫu hậu là người Ô Miêu ——”



Con ngươi Thái Hậu co lại, đột nhiên nghĩ đến một sự kiện: Đúng là, từ lúc bà tỉnh lại đến bây giờ, hình như không nhìn thấy Đóa ma ma.



Đóa ma ma là nô tỳ có thể tiến vào trong phòng Thái Hậu, nhưng không phải tâm phúc kề cận nửa bước không rời Thái Hậu, nhất thời không thấy cũng không làm người ta để ý. Tối hôm qua Đóa ma ma phụng mệnh đến thăm Thập Tứ công chúa, một đêm chưa về, người bên cạnh Thái Hậu có biết, nhưng vẫn chưa bẩm báo với Thái Hậu.



Ai cũng không muốn chủ tử vừa mới tỉnh lại đã làm chủ tử ngột ngạt.



Cảnh Minh Đế nghĩ thấy có một số việc không thể gạt Thái Hậu, quyết định nói thẳng: “Kỳ thật, đầu bắt từ lúc Trần mỹ nhân độc hại Thập Ngũ nhi tử đã bí mật phái người điều tra, bởi vì một mỹ nhân nho nhỏ không có khả năng lấy ra Đoạn Trường thảo, sau lưng bà ta nhất định còn có người…… Điều tra một thời gian liền tra đến trên đầu Đóa ma ma. Cũng ngay tối hôm qua, Đóa ma ma đến thăm Thập Tứ, quả nhiên liền lộ đuôi cáo……”



Thái Hậu lẳng lặng nghe, hỏi: “Việc này lại có liên quan gì đến Vinh Dương?”



Nói đến đây, bà nhíu mày, như nghĩ tới gì đó: “Ai gia nhớ lại, năm đó là Vinh Dương dẫn Đóa ma ma vào cung. Hoàng Thượng là bởi vì việc này mà trách tội Vinh Dương sao?”
“Đỡ ai gia đi ra ngoài một lát, ai gia muốn hít thở không khí.”



Đến trước cửa phủ Vinh Dương trưởng công chúa, vài tên nội thị dừng lại, nhắc nhở: “Ngài mau thu dọn đồ đạc rồi dọn ra ngoài đi, Hoàng Thượng chỉ cho thời gian một ngày thôi, đợi đến giờ này ngày mai sẽ niêm phong phủ công chúa ……”



Vinh Dương trưởng công chúa trừng mắt nhìn nội thị nói chuyện, cả giận nói: “Cút!”



Mắt thấy Vinh Dương trưởng công chúa thất hồn lạc phách đi vào đại môn phủ công chúa, nội thị nhổ một ngụm xuống đất: “Phi, cho rằng mình vẫn là trưởng công chúa cao cao tại thượng chắc, cái thứ gì đâu!”



Yến Vương làm rất đẹp, gã quyết định về sau ủng hộ Yến Vương nhiều hơn.



Vinh Dương trưởng công chúa một đường đi về phía trước, đi ở trên con đường quen thuộc.



Người trong phủ Trưởng công chúa lúc này đã nhận được tin tức, người nào mặt cũng như màu đất, muốn vây quanh lại không có dũng khí.



“Tuệ Trân!” Vinh Dương trưởng công chúa kêu một tiếng.



Một phụ nhân trung niên vội vàng chạy ra.



Vinh Dương trưởng công chúa lập tức tát bà ta một tát, lạnh giọng hỏi: “Ngươi chết rồi à? Sao cổ trùng lại bị nội thị tìm được?”



Phụ nhân trung niên quỳ xuống, quỳ rạp bên chân Vinh Dương trưởng công chúa nức nở: “Nô tỳ cũng không biết chuyện gì xảy ra. Ngài chân trước rời đi, lập tức có một đội nội thị tới nói phụng mệnh điều tra phủ công chúa, trong đó có một tên nội thị như mở thiên nhãn trực tiếp xông vào phòng nô tỳ, trực tiếp tìm ra cổ trùng……”



“Không có khả năng, ở đâu ra người mở thiên nhãn chứ!” Vinh Dương trưởng công chúa xanh mặt nói.



Trở lại nơi ở quen thuộc, bà ta dần dần bình tĩnh lại, lại càng cảm thấy tuyệt vọng hơn.



Thánh chỉ đã hạ, bà ta lại không có cách nào tìm Thái Hậu cầu tình, muốn xoay người chỉ sợ vô vọng……



“Điện hạ, chúng ta vẫn nên sớm thu dọn đồ đạc đi, bằng không tất cả đồ đạc trong phủ đều sẽ bị niêm phong.”



Cảnh Minh Đế vẫn để lại đường sống cho Vinh Dương trưởng công chúa, ít nhất cho mang đồ đạc trong phủ đi, cũng đủ cho bà ta cả đời không phải phát sầu vì tiền bạc rồi.



Nhân thủ của phủ Trưởng công chúa bắt đầu vội vàng thu dọn đồ đạc, đến khi mặt trời ngả về Tây, hạ nhân vội vàng tới báo: “Tướng quân tới.”