Tự Cẩm
Chương 553 : Thần nhân cảnh báo
Ngày đăng: 08:56 30/04/20
Nếu có thể cứu bá tánh một trấn, tiếc gì thân này?
Mọi người nghe mà trong lòng chấn động, đến khi nhìn Úc Cẩn lần nữa ánh mắt đã khác hẳn.
Triệu thị lang tựa như lại thấy được người trẻ tuổi mặt mày nghiêm nghị đứng trên tường thành huyện Tiền Hà, bắn liền ba mũi tên gõ vang chuông sớm trấn áp toàn trường, ngay sau đó từ trên tường thành nhảy xuống, ôm lấy đứa bé bị té ngã.
Đường đường Vương gia còn làm được như thế, ông lại đang băn khoăn cái gì?
Kêu gọi dân chúng trên trấn tạm thời dời đi, nếu như xảy ra động đất, chính là cứu được tính mạng của người dân một trấn, nếu như không xảy ra động đất, nhiều nhất bị cười nhạo trách cứ một chút thôi.
Bên nào nặng bên nào nhẹ, không cần nói cũng biết.
“Các vị đại nhân thấy thế nào?” Triệu thị lang hỏi.
Quan viên từ kinh thành tới liền hiểu rõ Triệu thị lang đây là đồng ý.
Chủ quan đều đồng ý rồi, bọn họ còn nói cái gì?
Vào thời điểm này làm trái lại đắc tội chính là đường đường Vương gia, không có bất kỳ chỗ tốt gì.
Tâm tình của quan viên địa phương có chút phức tạp.
Những đại nhân đến từ kinh thành này thế mà nguyện ý nghe theo Yến Vương hồ nháo, chờ xong việc phủi mông hồi kinh, lưu lại bọn họ bị bá tánh ở sau lưng chọc cột sống à.
Nhưng hình như bọn họ càng không có quyền lợi phản đối.
Chủ bộ huyện Tiền Hà mấp máy bờ môi muốn nói gì đó, bị huyện lệnh Tiền Hà túm lại.
Thấy không có người dị nghị, Triệu thị lang nói: “Nếu các vị đại nhân đều tán thành, vậy gọi lý chính đến đây đi.”
Không bao lâu sâu một lão giả xuất hiện trước mặt mọi người.
Lão giả rất là kích động, vội chào hỏi từng người.
“Tiểu lão nhân gặp qua Thái Tử điện hạ, gặp qua Vương gia, gặp qua các vị đại nhân ——”
Bá tánh trên trấn nhất thời kinh ngạc, phản ứng đầu tiên là không tin.
“Lý chính, trấn Cẩm Lý ta trăm năm qua chưa từng xảy ra động đất nha.” Có người cao tuổi hô.
Đang yên lành có ai muốn rời khỏi căn nhà thoải mái dễ chịu, chạy đến đất hoang ngủ kia chứ.
Lý chính không khỏi nhìn về phía huyện lệnh Tiền Hà.
Huyện lệnh Tiền Hà khó được cơ trí một phen, hô: “Các hương thân lẽ nào đã quên, huyện Tiền Hà cũng là trăm năm qua chưa từng có động đất, hiện tại lại thế nào?”
Vừa nghe huyện lệnh Tiền Hà nhắc tới động đất ở huyện thành, mọi người trầm mặc.
Trấn Cẩm Lý cách huyện Tiền Hà không xa, chắc chắn sẽ có quan hệ như này như kia, thân thích của không ít người ở đây chính là chết ở trong trận động đất trăm năm khó gặp này.
Huyện lệnh Tiền Hà rất hài lòng một câu của mình trấn áp toàn trường, nói tiếp: “Huyện thành có thể có động đất, trấn Cẩm Lý vì sao không có khả năng? Có thần nhân đi vào giấc mộng cảnh báo Vương gia, đây chính là tạo hóa cực lớn của các hương thân!”
Tạo hóa?
Không chỉ bá tánh trên trấn sửng sốt, mà cả Úc Cẩn cũng đều sửng sốt.
Sao lại nhắc đến tạo hóa rồi?
Huyện lệnh Tiền Hà vẻ mặt nghiêm túc nói: “ Bá tánh của huyện thành vì sao không tránh được trận đại tai này? Chính là bởi vì trong thành không có người tôn quý như Vương gia, thần nhân muốn đi vào giấc mộng cảnh báo cũng không chọn được ai. Mà Thái Tử điện hạ và Vương gia đúng lúc vào trấn Cẩm Lý ta nghỉ chân, chúng ta mới có thể nhận được cảnh báo. Các hương thân nói xem, đây không phải là tạo hóa của các ngươi thì là gì?”
Bá tánh trên trấn mờ mịt gật đầu.
Huyện lão gia nói hình như cũng có đạo lý.
Úc Cẩn nhẹ nhàng sờ sờ cằm.
Trăm triệu không nghĩ tới, huyện lệnh Tiền Hà vẫn là một nhân tài.
Một phần xuất phát từ sự kính sợ với thần tích, một phần có sự thuận theo theo bản năng với triều đình, quan trọng hơn là hứa hẹn vật sống như heo dê này nọ không tiện mang theo đều sẽ có trợ cấp bạc, bá tánh trấn Cẩm Lý dưới sự thuyết phục của huyện lệnh Tiền Hà và kêu gọi của lý chính, miễn cưỡng đồng ý tạm thời dọn khỏi thị trấn.