Tự Cẩm

Chương 563 : Kiểm tra đối chiếu sự thật

Ngày đăng: 08:57 30/04/20


Hai vị khâm sai phụng mệnh tới điều tra thi lễ chào hỏi Thái Tử cùng Yến Vương xong, đi thẳng vào vấn đề hỏi Triệu thị lang: “Triệu đại nhân, ngươi thượng tấu nói trấn Cẩm Lý thương vong chỉ có mấy chục người, Hoàng Thượng phái chúng ta đến đây chính là muốn tìm hiểu rõ tình hình cụ thể. Vì sao trấn Cẩm Lý xảy ra động đất phòng ốc bị hủy sạch, mà nhân số thương vong lại ít như thế?"



Triệu thị lang nhìn thoáng qua Úc Cẩn, nói: “Nhị vị khâm sai có điều không biết, trấn Cẩm Lý thương vong có thể ít như thế, đều là nhờ Vương gia!”



Yến Vương?



Hai người nhất thời nhìn về phía Úc Cẩn.



Úc Cẩn thần sắc nhàn nhạt, nhìn không ra manh mối.



Triệu thị lang giải thích: “ Sau khi điện hạ và Vương gia tới đây vốn dĩ ở tại trấn Cẩm Lý, kết quả đêm đó có thần nhân đi vào giấc mộng Vương gia, cảnh báo trấn Cẩm Lý sắp sửa phát sinh động đất. Ngày hôm sau Vương gia liền khuyên bảo bá tánh trên trấn dọn đi, lúc này mới khiến các bá tánh tránh thoát trận đại họa này ……”



Ngự Sử giám sát và Tiểu Nhạc Tử liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được khiếp sợ.



Thế mà còn có chuyện lạ kiểu này?



Ngự Sử giám sát xuất thân từ khoa cử chính thức, đối với mấy loại chuyện này không tin tưởng lắm, sau khi hồi thần thì nhàn nhạt nói: “Triệu đại nhân mang hạ quan đi lên trấn xem một chút đi.”



Tiểu Nhạc Tử thì nhìn Úc Cẩn thêm vài lần.



Thần nhân cảnh báo cho Yến Vương?



Rốt cuộc là thần nhân không chú ý, hay là Yến Vương không chú ý đây, sao có thể vòng qua Thái Tử chứ?



Vì tò mò nên lặng lẽ liếc Thái Tử một cái, quả nhiên nhìn thấy một khuôn mặt khó chịu.



Tiểu Nhạc Tử thở dài trong lòng, càng tò mò hơn.



Thật không hiểu những người này tại sao cứ trăm miệng một lời nói thần nhân cảnh báo cho Yến Vương, việc này bảo Thái Tử để mặt mũi ở đâu bây giờ.



Thái Tử giờ phút này xác thật lại đang hối hận lần thứ một trăm.



Một chuyện vinh quang như vậy không nắm chắc, thật sự là thiên đại tiếc nuối!



Chỉ tiếc chuyện lão Thất được thần nhân đi vào giấc mộng cảnh báo đã sớm truyền đi, hắn không tiện ôm công lao.
Triệu thị lang tự mình dẫn đường, dẫn hai vị khâm sai tới nơi tạm thời thu xếp cho bá tánh trấn Cẩm Lý.



“Triệu đại nhân cứ đi làm việc đi, hạ quan tùy tiện đi xem một chút.”



Triệu thị lang quả thật còn có rất nhiều chuyện phải an bài, trong lòng biết Ngự Sử giám sát đây là muốn tránh ông tra xét tình huống, cực kỳ thức thời tránh đi.



Mấy ngày nay ông tự nhận không thẹn với lòng, đã làm hết sức có thể, không sợ bất luận kẻ nào tới tra.



Ngự Sử giám sát muốn tra đương nhiên không phải Triệu thị lang, mà là chuyện thần nhân đi vào giấc mộng cảnh báo Yến Vương.



Chuyện ly kỳ như vậy, ông còn chứa lòng nghi ngờ.



Tùy tiện ngăn lại một bá tánh, Ngự Sử giám sát hỏi: “Lão bá chính là người của trấn Cẩm Lý?”



Mấy ngày nay gặp được nhiều quan viên, ngay cả Vương gia cũng có thể nhìn thấy mỗi ngày, lão hán đã sớm không còn quá nhiều sợ hãi, nghe vậy trả lời: “Tất nhiên phải rồi, nơi này ngoại trừ các đại nhân ra, còn lại đều là người trên trấn ta.”



“Xin hỏi lão bá, vì sao các ngươi dọn khỏi thị trấn trước khi có động đất?”



Lão bá nghe xong lập tức quỳ xuống, dập đầu với một phương hướng nào đó.



Phản ứng này làm Ngự Sử giám sát ngẩn ngơ, không khỏi nhìn về phía Tiểu Nhạc Tử.



Đây là tình huống gì vậy?



Nếu nói gặp được quan lão gia nên sợ hãi, vậy hẳn phải dập đầu ngay từ đầu chứ, giờ này mới phản ứng có phải có hơi chậm tiêu không?



Lại nói, phương hướng không đúng nha.



Lão bá bò dậy, lau khóe mắt nói: “Đại nhân chớ trách, tiểu dân vừa nghe ngài hỏi như vậy, tâm tình quá kích động. Những người trên trấn chúng ta có thể sớm rút lui, đều là nhờ Vương gia a ……”



Nghe lão bá ca ngợi Yến Vương trọn vẹn một khắc, Ngự Sử giám sát không thể nhịn được nữa xua tay: “Lão bá có thể đi làm việc rồi.”



Đợi lão bá đi rồi, Ngự Sử giám sát và Tiểu Nhạc Tử liếc nhau, không hẹn mà cùng nghĩ đến: Trải qua chuyện này, mỹ danh của Yến Vương chỉ sợ sẽ lan truyền khắp thiên hạ.