Tự Cẩm
Chương 567 : Dù vạn dân
Ngày đăng: 08:57 30/04/20
Chúng thần âm thầm gật đầu.
Đúng vậy, chính ngũ phẩm còn chưa tính, cư nhiên còn muốn thăng quan!
Lệ này vừa phá, vạn nhất về sau chó này lại lên chức làm sao bây giờ? Thăng đến thăng lên thành thượng quan của bọn họ, chẳng phải cười đến rụng răng?
Không được, nhất định phải ngăn cản Hoàng Thượng hồ nháo!
“Hoàng Thượng, cho một con chó thăng quan tiến tước xác thật không ổn, mong Hoàng Thượng nghĩ lại ạ!”
“Mong Hoàng Thượng nghĩ lại ——”
Cảnh Minh Đế rũ mắt nghe một đám thần tử muốn chết muốn sống phản đối, trong lòng cười lạnh.
Hừ, hôm nay ông cứ quyết tâm cho Nhị Ngưu thăng quan.
Thấy Cảnh Minh Đế nghe chúng thần khuyên can lại không tỏ bất cứ thái độ gì, một vị ngôn quan đứng dậy: “Hoàng Thượng, vi thần nghe nói trong trận động đất ở trấn Cẩm Lý Nhị Ngưu tướng quân phát hiện ra một nữ hài đồng. Nhị Ngưu tướng quân cứu được một người, xác thật có công lao, nhưng nếu nói công lao lớn đến mức thăng quan tiến tước, thật sự quá…… Nếu ngài cứ khăng khăng như thế, lại đặt đám người Triệu thị lang nhiều ngày vất vả ở đâu đây?”
Lời này của ngôn quan lập tức đưa tới từng tiếng phụ họa.
Cảnh Minh Đế trên cao nhìn xuống nhìn chúng thần, đột nhiên cười: “Nếu nói công lao, tin tưởng đám người Triệu thị lang không ai phản đối, công lao thuộc về Nhị Ngưu là lớn nhất.”
Chúng thần lập tức nhìn về phía Triệu thị lang.
Triệu thị lang hơi kinh ngạc.
Hoàng Thượng nói như vậy, lẽ nào muốn chân chính nói ra công lao của Nhị Ngưu?
“Triệu đại nhân, ngươi nói gì đi ——” Đại thần cách gần nhất nhỏ giọng nói.
“Nói cái gì?” Triệu thị lang hoàn hồn.
Đại thần giật giật khóe miệng, nhắc nhở nói: “Hoàng Thượng nói công lao của Nhị Ngưu tướng quân còn lớn hơn so với các ngươi ……”
Triệu thị lang gật gật đầu: “Hoàng Thượng nói đúng mà.”
Bao nhiêu người chịu đựng hơn phân nửa đời còn đang lăn lộn ở dưới tứ phẩm, trong đám con cháu của bọn họ nếu như ra một chính tứ phẩm, toàn bộ gia tộc coi như có người kế tục, kết quả một con chó thế mà thành chính tứ phẩm tướng quân.
Ngẫm lại thật đúng là làm người tuyệt vọng mà.
Kế tiếp Cảnh Minh Đế lại khen ngợi đám người Triệu thị lang, tạm thời không thăng chức cho Triệu thị lang, nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được, chỉ chờ Hộ Bộ Thượng Thư về hưu, Triệu thị lang phỏng chừng sẽ đổi tên thành Triệu thượng thư.
Hộ Bộ Tả thị lang miễn cưỡng cười, chỉ hận sau khi huyện Tiền Hà xảy ra động đất thì đúng lúc thân thể ông không khoẻ, bỏ lỡ cơ hội đi lập công.
Kỳ thật trong lòng ông biết Triệu thị lang gặp may chiếm hơn phân nửa.
Theo lệ thường cứu tế không coi là công lao lớn gì cả, ai bảo trấn Cẩm Lý lại xảy ra động đất đâu.
Trấn Cẩm Lý xảy ra động đất cũng không tính là gì, nhưng cố tình hơn một ngàn người trấn Cẩm Lý chỉ thương vong mấy chục người, cứ như vậy liền thành thiên đại công lao, thậm chí sẽ được ghi lại trên sử sách vài dòng.
Thật sự là gặp may mà!
Hộ Bộ Tả thị lang nhìn Triệu thị lang một cái, lại nhìn Úc Cẩn một cái, trong lòng thở dài thật sâu.
Cảnh Minh Đế khen ngợi người ngoài xong, ngay trước mặt quần thần khen ngợi Úc Cẩn vài câu, lại miễn cưỡng nhắc tới Thái Tử một chút, lúc này mới tan triều.
Tề Vương trở lại Tề Vương phủ, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Lão Thất thật đúng là may mắn, có được một con chó có linh tính như thế.
Phụ hoàng tuy giải thích lão Thất được thần nhân đi vào giấc mộng cảnh báo là lời nói vô căn cứ, nhưng thanh danh lão Thất đã lan truyền ra ngoài, còn có thể giải thích hết sự tình cho những bá tánh vô tri đó nữa hay sao?
Danh vọng dân gian này là thứ mà nhiều năm qua hắn tha thiết ước mơ, kết quả lão Thất lại dễ như trở bàn tay có được.
Tề Vương ghen ghét đến ngứa răng, ai ngờ không tới mấy ngày, huyện Tiền Hà bên kia vậy mà đưa tới hai cây dù vạn dân, một cây là cho Triệu thị lang, một cây khác thì cho Yến Vương.
Quan viên có đức hạnh được bá tánh tặng dù vạn dân không tính hiếm lạ, nhưng con cháu hoàng thất mà nhận được dù vạn dân thì thật quá hiếm hoi.
Trong lúc nhất thời Úc Cẩn trở thành nhân vật mà trên dưới triều đình chú mục nhất.