Tự Cẩm
Chương 58 : Thiên Lí Tuần Hoàn
Ngày đăng: 08:49 30/04/20
Chờ A Phi đi rồi, A Man vẫn đau lòng không thôi, oán giận nói: “ Đã nói là cho một trăm lượng, quay đầu lại cho hai trăm lượng, gà mái đẻ trứng cũng không nhanh như vậy.”
Khương Tự đưa tay gõ trán A Man một cái: “ Trước kia không nhìn ra nha đầu ngươi lại tham tiền như thế.”
A Man che trán bĩu môi, thầm nghĩ cô nương trước kia cũng không có tiền mà, nàng tham tiền cũng không chết được.
“ Không nên cứ coi trọng cái này, tiền bạc rất trọng yếu, nhưng với chúng ta mà nói thì không phải trọng yếu nhất.”
Nàng cần dùng tiền làm việc, nhưng thiếu chính là người làm việc. Phàm là có biện pháp, nàng như thế nào lại dùng một tên lưu manh đầu đường chưa từng quen biết như A Phi được.
Cũng may vận khí của nàng không tệ, A Phi đầu óc linh hoạt, ánh mắt cũng không thiển cận lắm, xem như là kẻ có thể dùng.
“ Hai trăm lượng này ngươi giao cho Lưu tiên cô, trả lại tiền cho bà ta.”
“ Cô nương không gặp Lưu tiên cô?”
“ Không gặp, không có gì hay mà gặp.” Thiếu nợ thì trả tiền, từ đây không ai nợ ai, Lưu tiên cô cũng nên đến lúc ác nhân có ác báo rồi.
Kiếp trước, Lưu tiên cô phong quang rất lâu, cho đến khi nàng gả cho Úc Cẩn rồi lần nữa trở lại kinh thành, bà ta vẫn phong quang như cũ.
Nhưng mà có một ngày, Lưu tiên cô phong quang vô hạn lại bị người ta chém chết ngay trong nhà, mà hung thủ vẫn chậm chạp không sa lưới.
Mà nàng lại vừa hay biết hung thủ là ai.
Bắt đầu từ lúc tước vị rơi xuống đầu nhà Nhị thúc, nàng liền bắt đầu hoài nghi chuyện lúc trước Nhị thẩm mời Lưu tiên cô đến nhà làm phép trừ tà, liền nhờ Úc Cẩn âm thầm điều tra Nhị thúc, đồng thời cũng thuận tiện tra xét Lưu tiên cô.
Rất nhiều chuyện, chỉ cần bất kể chi phí, bất kể thời giờ, dốc hết sức lực đi thăm dò, thì kiểu gì cũng sẽ tra ra rất nhiều chuyện khiến cho người ta không thể tưởng tượng được.
Lưu tiên cô để nhi tử giả thành nữ nhi làm hại con gái nhà phú hộ là một chuyện khiến người ta buồn nôn nhất, mà đưa tới họa sát thân cho Lưu tiên cô cũng chính là việc này.
Nàng lườm hắn một cái, nói nam tử như vậy trên đời không có mấy người.
Úc Cẩn liền nói: “ Dùng vài chục năm mới báo thù rửa hận đi tìm vị hôn thê, đoán chừng vị hôn thê đã chờ đến nỗi món ăn cũng đã nguội lạnh rồi, đã sớm đầu thai chuyển thế, nam nhân đần như vậy có gì hay mà hâm với chả mộ.”
Hai người cười ồn ào vài câu, rồi liền bỏ qua việc này.
Trước khi đến thời gian hẹn Lưu tiên cô, Khương Tự lưu lại A Man rồi đi trước một bước.
Đúng giờ giao ước Lưu tiên cô không thấy Khương Tự ở đây trong lòng liền nhẹ nhàng thở ra: “ Tiền bạc thì ta không cần, còn phải cảm tạ Tứ cô nương tương trợ.”
“ Khó mà làm được, cô nương chúng ta nói, thiếu nợ trả tiền là thiên kinh địa nghĩa, ngài mau cầm đi. Còn có, về sau ngài gặp cô nương chúng ta thì cứ xem như người xa lạ là được.”
Lưu tiên cô cầu còn không được, thu hồi hai trăm lượng ngân phiếu đắc ý rời đi.
Mấy ngày sau, ở ngoài một thành nhỏ cách kinh thành mấy trăm dặm có một nam tử trẻ tuổi đi tới.
Nam tử chừng hai mươi, bộ dạng coi như tuấn tú, chỉ là từ tư thái đi đường có thể nhìn ra vài phần lỗ mãng.
Trong thành nhỏ xuất hiện một nam tử như vậy không chút nào thu hút.
Nam tử trẻ tuổi dừng lại trước một cái tửu quán, vuốt cằm lẩm bẩm nói: “ Cô nương nói nam nhân kia thường uống rượu tại tửu quán này nhỉ?”
Vừa hay có một khách uống rượu đi ra ngoài, nam tử trẻ tuổi kéo người kia lại, đút mấy đồng tiền: “ Lão ca, Tần tướng quân có tới uống rượu không?”
Khách uống rượu chỉ chỉ tửu quán, hàm hồ nói:” Đang uống ở bên trong đấy.”
“Cám ơn nha.” Nam tử trẻ tuổi đi vào trong tửu quán.