Tự Cẩm
Chương 61 : Người Si Tâm
Ngày đăng: 08:49 30/04/20
Vừa nói xong, nhìn thấy Khương Tự biểu tình kinh ngạc, mặt Tạ Thanh Yểu lập tức đỏ bừng.
Hỏng bét, nhất thời kích động bán luôn phụ thân rồi.
Mặc dù mẫu thân cái gì cũng không nhắc, nhưng những ngày này mẫu thân luôn mang bộ dạng lo lắng. Nàng cũng không phải tiểu cô nương không tim không phổi, đã sớm suy nghĩ nguyên do trong đó rồi.
Nghĩ tới nghĩ lui, phụ thân ở bên ngoài nuôi ngoại thất khả năng rất lớn.
Không, phụ thân nhất định ở bên ngoài nuôi ngoại thất!
Tạ Thanh Yểu đứng lên: “ A Tự, nếu ngươi và ta đều nghĩ giống nhau, vậy ta đây trở về nhắc nhở mẫu thân ——”
“ Từ từ, ta lúc nào nghĩ giống ngươi hả?” Khương Tự hơi hoang mang.
“ Ngươi vừa mới không phải nói việc này tám chín phần mười có liên quan đến phụ thân ta sao?”
Khương Tự dở khóc dở cười, nhanh tay kéo Tạ Thanh Yểu ngồi xuống: “ Ngươi sao lại nghe gió thành mưa thế? Ý của ta là, có lẽ Hứa bá phụ có chút khó chịu, bá mẫu lo lắng thân thể của ông ấy đó.”
Sự kiện Vĩnh Xương Bá ngủ với heo bị người kinh thành bàn ra tán vào chê cười một thời gian dài, vài năm sau còn có người nhắc đến, chân tướng lại rất đơn giản.
Sau khi Vĩnh Xương Bá phủ mời danh y đến thì tra ra nguyên nhân Vĩnh Xương Bá cử chỉ ly kỳ, Vĩnh Xương bá mắc phải mê chứng, cũng chính là mộng du.
Chỉ tiếc khi đó trò cười đã đồn ầm ra ngoài.
Hiện tại làm Khương Tự khó xử chính là, nàng nên nhắc nhở bạn tốt như thế nào đây?
“ Thân thể khó chịu?” Tạ Thanh Yểu chưa suy tư thêm liền lắc đầu, “ Khẳng định không có chuyện như vậy, nếu như phụ thân ta thân thể khó chịu, mẹ ta khẳng định đã sớm mời đại phu nha, mời Lưu tiên cô làm cái gì?”
“ Nếu Bá phụ thật sự nuôi ngoại thất, bá mẫu mời Lưu tiên cô thì làm được gì?” Khương Tự hỏi lại.
Tạ Thanh Yểu hạ giọng nói: “ Ta đã từng xem qua một ít tập ký có liên quan Nam Lan, có một số nữ tử sẽ dùng bí thuật khiến đàn ông phụ lòng hồi tâm chuyển ý.”
Khương Tự: “......”
Tạ Thanh Yểu ảo não đỡ trán.
Không cẩn thận lại bán cả mẫu thân rồi.
Cây trâm này cũng đã nhiều năm rồi, đầu trâm bén nhọn, là lễ vật lúc ấy hắn còn chưa kịp đưa ra.
Hán tử cầm cây trâm khoa tay múa chân ở ngực một chút, nghiêm túc suy tư.
Dùng chút khí lực, hẳn là sẽ rất nhanh đi.
Một thanh âm rào rào vang lên, hán tử cầm trâm vàng đột nhiên nhảy dựng lên, cảnh giác nhìn về phương hướng phát ra tiếng.
Người trẻ tuổi mang đến cho hắn biến hóa nghiêng trời lệch đất mang sắc mặt cổ quái đang đứng ở cách đó không xa, dưới chân hai đuôi cá đang vui sướng quẩy đạp.
“ Ngươi vì sao lại ở đây?” Hán tử cầm trâm vàng đi tới.
A Phi liếm môi một cái: “ Đừng kích động, ta là chờ ngươi.”
Đầu năm nay vàng không đáng giá như vậy sao? Cũng bắt đầu lưu hành dùng trâm vàng hành hung rồi!
Hán tử cúi đầu nhìn cá trắm cỏ nhảy nhót tưng bừng.
A Phi tranh thủ thời gian giơ hai tay lên: “ Tuyệt đối đừng kích động, cá là vô tội!”
Hắn ở trong cái nhà cỏ này đợi lâu như vậy, muốn ăn miếng cá nướng thì có sao đâu?
“ Ngươi đi đi.” Hán tử bình tĩnh nói.
A Phi cắn cắn đầu lưỡi.
Hắn thật sự sợ, nam nhân này mới vừa rồi là dự định tự sát, một người ngay cả mạng mình đều không thèm để ý, nhỡ thời điểm lên đường muốn tìm một người bạn nhậu thì sao bây giờ?
“ Nếu sợ, vì sao không đi nhanh đi?”
“ Kỳ thật, người viết thư cho ngươi còn có lời muốn ta đưa cho ngươi.”
“ Không cần.” Hán tử không tiếp tục để ý A Phi, lần nữa quay lại trước mộ phần.
A Phi quyết định chắc chắn, cất giọng nói: “ Nàng nói, vị hôn thê ngươi đã mất hơn mười năm, sớm đã đầu thai chuyển thế rồi, dù ngươi hiện tại đi tìm nàng, cũng không tìm thấy đâu.”