Tự Cẩm

Chương 630 : Tiền hương khói

Ngày đăng: 08:58 30/04/20


Editor: Khuynh Vũ 



Khương Tự dựa vào vách xe, không chút để ý hỏi: “Ngươi cảm thấy quan hệ của ta với Tề Vương phi như thế nào?”



A Man đáp dứt khoát: “Không tốt.”



Chủ tử tính tình tốt lại hiền lành, đối xử rất tốt với người hợp ý, tỷ như Đậu Biểu Cô.



Nhưng với Tề Vương phi, chưa từng thấy chủ tử cho sắc mặt tốt.



“Ừ, ta cũng cảm thấy quan hệ không tốt, nhưng cố tình Tề Vương phi lại hẹn ta cùng đi dâng hương ——”



A Man che miệng hô nhỏ một tiếng: “Chủ tử, Tề Vương phi đây là vô sự hiến ân cần không phải lừa đảo cũng là trộm cắp, nhất định đang nén một bụng ý nghĩ xấu á.”



Khương Tự hơi gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy.”



A Man chớp chớp mắt, khó hiểu nói: “Chủ tử, vậy sao ngài còn đáp ứng cùng đi dâng hương với nàng ta?”



Khương Tự cười: “Không đáp ứng, làm sao biết nàng ta định làm ra chuyện xấu xa gì?”



A Man nghe thế, hưng phấn nói: “Chủ tử làm rất đúng, chúng ta xem xem nàng ta làm  ra chuyện xấu gì, để sau đó còn trả lại!”



“Ta cũng nghĩ như vậy, cho nên trong lòng ngươi phải có tính toán, gặp được biến cố chớ có luống cuống tay chân.”



A Man liên tục gật đầu: “Ngài yên tâm, nô tỳ chắc chắc sẽ không hoảng sợ.”



Đi theo chủ tử lâu như vậy, sóng to gió lớn gì mà nàng chưa thấy qua?



Khương Tự nghĩ nghĩ, dặn dò: “Đặc biệt là phải bảo vệ tốt bản thân, nhớ kỹ ta đã sớm có chuẩn bị, sẽ không bị nàng ta tính kế.”



A Man cái hiểu cái không gật đầu: “Nô tỳ hiểu.”



Khương Tự nhìn A Man, trong lòng thở dài.



Kiếp trước bồi nàng chịu chết chính là A Man, cũng bởi vậy, cho dù A Man không đủ thông minh hiểu chuyện, có chút lỗ mãng, nhưng ở trong mắt nàng vẫn là nha hoàn tốt nhất.



Một nha hoàn nguyện ý dùng tính mạng bảo hộ ngươi, vậy tất cả mọi khuyết điểm đều không còn là khuyết điểm nữa.
Nàng tất nhiên không phải cầu phúc cho Hiền phi, mà là cho Úc Cẩn đi xa.



Cầu nguyện hắn sớm ngày bình an trở về, thuận lợi mang về di thể của huynh trưởng, để huynh trưởng có thể hồn về quê cũ, lá rụng về cội.



Tề Vương phi cũng lòng tràn đầy thành kính, điều muốn cầu cũng không liên quan đến Hiền phi, ở trong lòng yên lặng nói: “Phật Tổ phù hộ Vương gia tâm tưởng sự thành, phù hộ ta cùng với Vương gia phu thê tình thâm, bạch đầu giai lão……”



Còn về chuyện hại Khương Tự, Tề Vương phi không dám đề cập ở trước mặt Phật Tổ.



Dù nói thế nào, hại người đều là không tốt, Phật Tổ chắc chắn sẽ không hỗ trợ, điểm này trong lòng Tề Vương phi vẫn hiểu rõ.



Hai người dâng hương, theo quy cũ trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, thì nên quyên tiền hương khói.



Tề Vương phi nhìn Khương Tự.



Khương Tự kinh ngạc: “ Phải quyên tiền hương khói nhỉ?”



Tề Vương phi nháy mắt xấu hổ, gật gật đầu.



Chuyện rõ ràng như vậy còn phải hỏi ra?



Nàng ta vừa mới nhìn Khương thị một cái, chính là có chút do dự, không biết Khương thị sẽ quyên bao nhiêu tiền.



Hai người nếu quyên không chênh lệch bao nhiêu còn tốt, cho dù Khương thị quyên nhiều một ít cũng không sao, chỉ sợ số lượng chênh lệch quá lớn, vậy nàng ta liền khó coi.



Nghĩ như vậy, Tề Vương phi cảm thấy mình phải quyên trước.



Nàng ta quyên trước, phàm là Khương thị hiểu chút lễ nghĩa, số lượng quyên sẽ không thể vượt quá xa nàng ta. Lui một bước mà nói, nếu như Khương thị thật sự làm như vậy, truyền ra ngoài người khác cũng sẽ chê cười Yến Vương phi không hiểu chuyện.



Tề Vương phi mới chuyển qua ý niệm này, liền nghe Khương Tự thở phào nhẹ nhõm nói: “Ta còn tưởng là không giống với trước kia cơ. A Man ——”



A Man lập tức giòn tan dạ một tiếng, móc ra một xấp ngân phiếu: “Sư phụ, đây là Vương phi chúng ta quyên tiền hương khói.”



Ngân phiếu của tiền trang lớn nhất kinh thành, một chồng dày cộp đều là mệnh giá mười lượng bạc, một chồng như vậy ít nhất phải hơn một ngàn lượng.



Tề Vương phi nhìn chằm chằm chồng ngân phiếu trong tay tiểu nha hoàn mà mắt tối sầm.