Tự Cẩm

Chương 650 : Quyết đoán

Ngày đăng: 21:06 20/05/20


Trong tình huống Hoa trưởng lão và Đóa ma ma không gặp mặt lần thứ hai, Hoa trưởng lão làm thế nào biết được nữ tử ngày ấy đột nhiên xuất hiện ở tiểu điếm là Yến Vương phi, đây là chuyện mà Khương Tự nghĩ mãi không ra.



Hoa trưởng lão nghe Khương Tự hỏi, bình tĩnh nói: “Cũng như Vương phi có rất nhiều vấn đề không muốn trả lời vậy, vấn đề này ta cũng không muốn trả lời.”



Khương Tự cười cười: “Một khi đã như vậy, ta cũng không làm khó người khác, Hoa trưởng lão theo ta hồi Vương phủ đi.”



Hoa trưởng lão không nhúc nhích.



Khương Tự nhướng mày: “ Chẳng lẽ Hoa trưởng lão muốn ta cứ thế mà theo bà đi về phía Nam?”



Hoa trưởng lão chần chờ một lát, giơ tay đội mũ lên, vành mũ vừa vặn che khuất nửa sườn mặt của bà, khiến người ta không nhìn rõ mặt mày.



“Đi thôi.” Thanh âm già nua lãnh đạm vang lên.



Khương Tự trước xoay người đi ra ngoài.



A Man thấy Khương Tự đi ra, nhất thời vui vẻ: “Chủ tử ——”



Khương Tự khẽ lắc đầu: “Không cần nhiều lời, về phủ trước.”



Long Đán mắt thấy Hoa trưởng lão đi ra theo sau, tay đè lên vỏ đao.



“Long Đán, không cần khó xử bà ấy, bà ấy sẽ cùng ta hồi Vương phủ.”



“Vương phi, nhưng mà bà ta ——”



A Man trợn mắt liếc Long Đán: “Được rồi, chủ tử chúng ta nói cái gì thì chính là cái đó, ngươi không cần nói nhiều.”



Nghẹn đến Long Đán sờ sờ mũi, thầm nghĩ ta cẩn thận như vậy là vì ai hả, tiểu nha đầu này thuần túy không biết lòng người tốt.



Ngoài miếu trừ người của Long Đán mang đến, thì còn có ba người Lư Sở Sở, Tú nương tử cùng hỏa kế còn chờ, còn về người làm thuê dẫn đường thì đã sớm bị đuổi về khi đến chân núi rồi.



Vì vậy, cũng không cần lo lắng Hoa trưởng lão sẽ tiết lộ hành tung.



Khương Tự giao phó: “Long Đán, phái một người đến mai viên gọi bọn A Xảo về, chúng ta trực tiếp hồi Vương phủ.”



Nàng tuy hạ quyết tâm theo Hoa trưởng lão đi đến phía Nam, lại không phải nói đi là đi, còn có quá nhiều chuyện cần phải sắp xếp tính toán.




Mà bây giờ, nàng đương nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng lời nói của đối phương.



Túi tiền Nhị ca đeo là nàng tặng, giày mang là đại tỷ làm, những việc này tuy rằng tư mật, lại không phải không có khả năng bị người ngoài biết.



Hoa trưởng lão thấy Khương Tự nói như thế, nhẹ nhàng cười cười.



Không thể không nói Yến Vương phi quả thật khó chơi, thế mà cẩn thận đến mức này, cũng khó trách lúc trước suýt nữa dọa được bà ta, cho rằng thật sự là Thánh Nữ tới kinh thành, nếu không phải sau này ——



Hoa trưởng lão đang nghĩ ngợi, người đối diện đột nhiên lạnh mặt.



Khương Tự đặt chung trà lên trên bàn, giọng điệu lạnh lùng: “Tuy ta tạm thời tin lời hoa trưởng lão, lại có một câu không hay muốn nói ra trước.”



“Vương phi mời nói.”



“Nếu như ta không vui, Hoa trưởng lão đừng trách ta phá huỷ Ô Miêu ——”



“Làm càn!” Hoa trưởng lão buột miệng thốt ra, tức xanh cả mặt.



Cho dù là hoàng đế Đại Chu cũng không dám nói ra lời nói kiểu này, một Vương phi nho nhỏ lại dám uy hiếp người như thế!



Giờ khắc này, Hoa trưởng lão xác thật bị Khương Tự cuồng vọng kiêu ngạo làm cho tức điên.



Mà Khương Tự lại nhoẻn miệng cười: “Cho nên mới là lời không hay nói ra trước, với ta mà nói đương nhiên là tất cả đều vui mừng mới tốt.”



Hoa trưởng lão nhìn chăm chú khuôn mặt xinh đẹp không khác gì mấy với Thánh Nữ lại hay thay đổi kia, trong lòng đột nhiên có chút mờ mịt.



Lần này hành binh đi nước cờ hiểm, bọn họ thật sự có thể  vừa lòng đẹp ý sao?



Khương Tự vẫn luôn quan sát nét mặt của Hoa trưởng lão, phát hiện đối phương có biến hóa rất nhỏ, trong lòng hiểu rõ.



Lần này hành trình đến Ô Miêu, chỉ sợ là đi thì dễ mà về thì khó, tuyệt không đơn giản như lời đối phương nói.



Mà nàng lại dứt khoát nói: “Hoa trưởng lão nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta liền xuất phát.”



# Edit by Khuynh Vũ:  Mấy ngày tới có việc riêng nên có thể mình sẽ không ra đều được, khi nào xong việc mình lại ra 10 chương 1 tuần như  cũ nha #