Tự Cẩm

Chương 667 : Đêm trước lễ hội

Ngày đăng: 21:07 20/05/20


Đối với suy nghĩ và thái độ của A Lan, kỳ thật Khương Tự có thể hiểu được một ít.



Ở trong lòng A Lan, Thánh Nữ chính là sự tồn tại không thể khinh nhờn, thần thánh không thể xâm phạm. Thậm chí đối với vị tỳ nữ thiếp thân này mà nói, địa vị của Thánh Nữ trong lòng nàng ta còn cao hơn cả Đại trưởng lão.



Kết quả lại có người giả mạo Thánh Nữ, hưởng thụ những kính ngưỡng vốn nên thuộc về Thánh Nữ.



Đây đối với A Lan mà nói, quả thực là không thể chịu đựng.



Cũng bởi vậy, cho dù đã có Đại trưởng lão nhắc nhở, A Lan vẫn gấp không chờ nổi muốn cho Khương Tự một đòn phủ đầu, để cho thế thân này nhận rõ sự thật.



Về phần Khương Tự có dung mạo thậm chí cả giọng nói không khác gì mấy với Thánh Nữ, chẳng những không làm A Lan cảm thấy kính sợ, ngược lại càng khủng hoảng hơn.



Vị cô nương lấy thân phận tỳ nữ thân cận của Thánh Nữ làm vinh này chỉ lo sợ rằng Khương Tự sẽ thật sự thay thế Thánh Nữ chân chính.



Tuy rằng Khương Tự có thể lý giải tâm lý của đối phương, nhưng lại không đại biểu sẽ nhường nhịn đối phương.



Sớm dạy đối phương nhận rõ sự thật, đỡ sau này phải chịu ấm ức.



“Làm sao, còn chưa nghĩ rõ ràng?” Khương Tự cười như không cười liếc A Lan một cái.



Trong lòng A Lan run lên, nén giận nói: “Hiểu rồi.”



Nữ tử Đại Chu này lại ác liệt như vậy, đi vào Ô Miêu còn dám tác oai tác phúc.



Có điều đối phương nói không sai, trước mắt Đại trưởng lão có việc cầu cạnh đối phương, nếu nàng ta chọc người này không vui làm chậm trễ chính sự, Đại trưởng lão chắc chắn sẽ ném nàng ta vào Vạn Xà Quật.



Nghĩ đến hình ảnh ấy, A Lan không khỏi run lập cập, đành phải tạm thời dằn cơn tức giận xuống.



“Suy nghĩ cẩn thận thì đi rửa mặt, mặt khác pha cho ta một bình trà nóng tới đây.”



A Lan cắn cắn môi, quay đầu bước nhanh rời đi.



Sắc mặt Khương Tự lắng lại, trong lòng lại không nhẹ nhàng như vậy.



Lễ Tân Hỏa mà Đại trưởng lão nhắc tới đã sắp tới rồi, trước đó nàng không cần phải lo gì cả, chờ đến lễ Tân Hỏa xuất hiện trấn an tộc nhân Ô Miêu xong rồi sau đó phải làm sao mang theo huynh trưởng thoát thân, ấy mới là chuyện nàng nên cẩn thận cân nhắc.



Nàng biết rõ Thánh Nữ A Tang đã chết, chỉ dựa vào một lời thề của Hoa trưởng lão thật sự không tính là gì.



Một đêm vô sự.



A Lan đi đến chỗ Khương Trạm.




Mắt trông mong nhìn ngoài cửa sổ, Khương Trạm sống không còn gì luyến tiếc nghĩ.



Mà lúc này, Khương Tự cũng đã nghe Đại trưởng lão nói về việc ở Ô Miêu được nửa ngày, bao gồm cả những dị thuật thần bí khó lường đó.



Những dị thuật này vốn dĩ sẽ không lộ ra với người ngoại tộc, nề hà cần Khương Tự giả mạo Thánh Nữ, nếu như hoàn toàn không biết gì về dị thuật, sẽ rất dễ lộ ra dấu vết.



“A Tang, những cái ta nói ngươi đã nhớ kỹ cả chưa?”



Khương Tự gật đầu: “Nhớ rồi.”



Sắc mặt Đại trưởng lão không có biến hóa, trong lòng lại kinh ngạc không thôi.



Nửa ngày này bà nói rất nhiều, cũng không ôm hy vọng đối phương có thể ghi nhớ toàn bộ.



“Vậy ngươi nói lại bảy bảy bốn mươi chín loại dị thuật mà ta đã nói xem.”



Khương Tự hơi hơi gật đầu, nói: “ Thuật xem mây nghe gió là chỉ thông qua quan sát hình thái và màu sắc của đám mây trên bầu trời cùng với phân rõ biến hóa rất nhỏ của hơi ẩm trong gió mà phán đoán ra mưa tuyết tạnh hay ráo……”



Nghe Khương Tự không nhanh không chậm nói xong một loại dị thuật cuối cùng, Đại trưởng lão giật mình không thôi.



Nữ tử này trí nhớ tốt thật!



Trái tim Đại trưởng lão dần dần yên ổn.



Có một trí nhớ tốt cũng đủ để ghi nhớ những gì cần nhớ, thực thi kế hoạch thay mận đổi đào cũng sẽ thuận lợi hơn.



Nhìn khuôn mặt không khác gì A Tang, trong lòng Đại trưởng lão khẽ động: Nếu có thể dạy nàng biết dị thuật, ai có thể nói nữ tử trước mắt không phải Thánh Nữ nào?



Đáng tiếc nắm giữ dị thuật không phải công sức một sớm một chiều, hơn nữa thân phận của nữ tử này cũng không dễ làm……



Đại trưởng lão nhịn không được suy nghĩ miên man, Khương Tự lại càng bình tĩnh hơn.



Rất nhanh thì đến đêm trước lễ hội Tân Hỏa, mấy vị trưởng lão liên danh cầu kiến Đại trưởng lão.



Đại trưởng lão ở trong sảnh gặp mọi người.



Một vị trưởng lão mặt vuông dài đi thẳng vào vấn đề nói: “Đại trưởng lão, lễ Tân Hỏa lần này do tộc của ta chủ trì, mười mấy bộ tộc cùng cầu phúc cho năm mới, lần này chẳng lẽ Thánh Nữ vẫn không xuất quan sao?”



“Đúng vậy, Đại trưởng lão, Thánh Nữ tuy là vì nắm giữ thuật Ngự Cổ mà bế quan tu luyện, nhưng cũng không thể mãi không lộ diện được.” Lại là một vị trưởng lão mở miệng nói.