Tự Cẩm

Chương 693 : Thăm dò

Ngày đăng: 22:18 27/06/20


Thấy Khương An Thành phản ứng như thế, Khương Tự trong lòng kích động.



Chẳng lẽ thật sự bị nàng đoán trúng, phụ thân mới phản ứng mới mãnh liệt như thế?



Nàng giả vờ không thèm để ý cầm khăn tay đưa qua, ôn nhu nói: "Phụ thân đừng khẩn trương, con chỉ tùy tiện hỏi --"



Lời còn chưa dứt, một bàn tay to đã đặt lên trán nàng.



"Không phát sốt mà......" Khương An Thành mặt đầy nghiêm túc, thật sự khẩn trương, "Tự Nhi, con sẽ không phải cả ngày đối mặt với nê Bồ Tát niệm kinh, lâu không gặp mặt người khác, nên có chút hồ đồ rồi chứ?"



Nữ nhi đang tốt đẹp lại thành hồ đồ, ông nhất định sẽ treo thằng con hỗn trướng lên đánh một trận mới yên.



Khương Tự dở khóc dở cười: "Phụ thân nghĩ đi đâu vậy, con không có hồ đồ."



"Vậy sao con lại hỏi một vấn đề kỳ quái như thế?"



Khương Tự đã sớm đoán được Khương An Thành sẽ hỏi cái này, hơi do dự một lát rồi nói: " Không phải A Cẩn đi phía Nam một chuyến sao, ngẫu nhiên gặp được một vị cô nương, có dung mạo rất giống con......"



Khương An Thành nhất thời nổi hứng thú: "Thật sự rất giống con?"



"Đúng vậy."



Khương An Thành để tay xuống: "Không có khả năng, dung mạo xinh đẹp như con dễ dàng lắm sao, chắc chắn là Vương gia nhìn lầm rồi."



Khương Tự càng thêm bất đắc dĩ, cam đoan đủ kiểu Úc Cẩn không nhìn lầm, Khương An Thành lúc này mới tin.



"Đây chỉ là trùng hợp, khi nương con sinh con ta ở bên ngoài trông, cũng chỉ sinh một mình con, đâu ra con sinh đôi."



Nếu có được hai khuê nữ như Tự Nhi, ông còn không cười cả ngày, sao có thể ngay cả thiếu một nữ nhi mà cũng không biết?



Thấy Khương An Thành như thế, Khương Tự liền tin.



Nàng rất rõ ràng lấy sự yêu thương của phụ thân dành cho nàng, nếu nàng đã hỏi quả quyết không có đạo lý giấu diếm. Huống chi mẫu thân chết đã là kết cục, kẻ thù nên xử lý đã gặp báo ứng, khả năng có ẩn tình khác không lớn.



Khương Tự nhất thời nói không nên lời là thất vọng hay là thở phào nhẹ nhõm.







Khi huynh muội hai người đến Nghi Ninh Hầu phủ, đã được chiêu đãi cực kỳ nhiệt tình.



Vợ chồng lão Nghi Ninh Hầu là thật lòng cao hứng, nhìn ngoại tôn tử vui vẻ hớn hở, lại nhìn ngoại tôn nữ khí độ thong dong, vẻ mặt vui mừng.



Tô Đại cữu cũng tràn đầy vui mừng.



Đại nạn không chết tất có phúc cuối đời, cháu trai lần này trở về từ cõi chết đã vào trong mắt Hoàng Thượng, tương lai tiền đồ rộng mở không thể đong đếm không đề cập tới, trước mắt cũng là thế tử ván đã đóng thuyền, càng đừng nói còn có ngoại tôn nữ làm Vương phi giúp đỡ.



Tô đại cữu tuy không đến mức thấy cháu trai nghèo túng liền đuổi ra ngoài, nhưng thấy cháu trai có tiền đồ đương nhiên là chuyện tốt.



"Bà ngoại, để Nhị ca bồi ông ngoại cùng cữu cữu nói chuyện đi, con bồi ngài đi Noãn các ngồi chốc lát."



Nghi Ninh Hầu lão phu nhân tất nhiên đáp ứng, được Khương Tự đỡ vào Noãn các thoải mái dễ chịu ngồi xuống giường, thở dài: "Nha đầu à, Nhị ca con không có việc gì, bà ngoại cũng an tâm rồi, tương lai xuống dưới cũng dễ ăn nói với nương con --"



Khương Tự vội nói: "Còn đang ăn Tết đó, bà ngoại chớ có nói bậy."



Thói quen của người bây giờ, qua mười lăm tháng giêng mới tính là đã qua năm mới.



Nghi Ninh Hầu lão phu nhân cười rộ lên: "Này thì có gì, ai cũng không thể sống mãi, vậy không phải thành tinh."



Khương Tự thấy không khí trở nên thân thiện, mím môi, thử hỏi: "Bà ngoại, sao ngoại chỉ sinh có một nữ nhi là nương con vậy?"



Tươi cười của Nghi Ninh Hầu lão phu nhân hơi cứng đờ.



Khương Tự nhẹ nhàng giúp lão phu nhân bóp chân, thở dài: " Nếu như con có dì, thì có thể thay nương con ở bên ngài nhiều hơn rồi."



Lão phu nhân nháy mắt đỏ hốc mắt.



Phát hiện lực độ thăm dò không đủ, Khương Tự dứt khoát nói: " Lần này Vương gia đến phía Nam, thế mà phát hiện có một nữ tử bộ dạng rất giống con, nhưng nương con không có khả năng sinh con sinh đôi mà. Bà ngoại, sẽ không phải nương con năm đó có tỷ muội lưu lạc bên ngoài chứ --"



"Nói bậy gì đó!" Lão phu nhân quát một tiếng.



Khương Tự không chớp mắt đánh giá phản ứng của lão phu nhân.



Lão phu nhân đã khôi phục bình tĩnh, duỗi tay vuốt vuốt mái tóc dày của Khương Tự, ngoài miệng oán trách nói: "Ngươi nha đầu này, không phải ổn trọng lắm sao, sao lại đột nhiên có ý nghĩ kỳ lạ này?"



Khương Tự ánh mắt sáng quắc nhìn lão phu nhân, khóe môi treo nụ cười khẽ: "Chỉ là cảm thấy quá khéo, chẳng lẽ bà ngoại không hiếu kỳ nữ tử có dung mạo tương tự cháu gái là người ở đâu sao?"



Lão phu nhân dời tầm mắt, cười nói: "Không khéo không thành sách, ngươi nha đầu này đừng có suy nghĩ bậy bạ."