Tự Cẩm

Chương 699 : Đoạn tuyệt

Ngày đăng: 22:18 27/06/20


Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ với ý cười ôn nhu, Hiền phi cho rằng chính mình nghe lầm: “Ngươi nói cái gì?”



Giọng nói của Úc Cẩn ôn hòa hơn, đáy mắt lại hoàn toàn kết băng, gằn từng chữ một nói: “Ta nói, nương nương thật biết tự mình đa tình, thế mà cho rằng giữa chúng ta còn có tình mẫu tử?”



“Ngươi, ngươi lặp lại lần nữa!” Hiền phi duỗi tay chỉ vào Úc Cẩn, tựa như nghe được lời gì đó không thể tưởng tượng được.



Không trách Hiền phi khiếp sợ.



Mẫu tử tình mỏng, đây kỳ thật là chuyện trong lòng cả hai đều biết rõ, nhưng vô luận ra sao bà cũng không ngờ được Úc Cẩn lại sẽ nói thẳng ra.



Đại Chu lấy hiếu trị thiên hạ, cho dù bà ta có muôn vàn sai, chỉ cần bà ta là mẹ đẻ của lão Thất thì đã đủ đè ép tất cả. Huống chi kỳ thật bà ta cũng không làm gì sai, lúc trước ôm lão Thất ra cung cũng không phải ý của bà ta.



Một hoàng tử bởi vì khắc Hoàng Thượng mà bị ôm ra cung, nếu như bà ta thường xuyên vụng trộm liên lạc chiếu cố mới là bất kính với Hoàng Thượng, nếu lão Thất lấy việc này ra nói sẽ không có ai nói chuyện thay hắn cả.



Theo Hiền phi thấy thì, Úc Cẩn không phải bị điên thì chính là choáng váng, mới có thể nói ra lời nói điên khùng như vậy.



Tiếng cười khẽ vang lên, có loại róc rách êm tai như tiếng nước suối.



“Nói bao nhiêu lần đều giống nhau thôi, giữa Hiền phi nương nương và ta vốn không hề có tình cảm mẫu tử, nếu nói lúc trước ta còn nhớ trong cơ thể chảy một nửa dòng máu của bà, ít nhiều còn giữ lại cho bà vài phần thể diện, nhưng chút  tình cảm ấy ngay khi bà ra tay với nội tử thì đã không còn dù chỉ một tí rồi.”



Hiền phi hoa dung thất sắc: “Cái gì ra tay, ngươi đừng ăn nói lung tung!”



Úc Cẩn nhếch môi trào phúng: “Ta còn chưa nói cái gì, nương nương tức giận như vậy làm gì?”



Mà trong lòng Hiền phi lúc này đã là sông cuộn biển gầm.



Lời này của lão Thất là có ý gì? Hắn đã biết Khương thị đi chùa Bạch Vân dâng hương gặp nạn là do mình bày mưu?



Không đúng, đến cả Khương thị còn hoàn toàn không biết gì về việc này, lão Thất làm sao mà biết được?



Nhưng chợt Hiền phi ngẩn ra, hàn ý từ đáy lòng toát ra: Có lẽ Khương thị đã đoán được?



Nếu Khương thị đoán được, chờ lão Thất trở về nói lại, vậy thì không kỳ quái.







Hôm qua mới mời Hoàng Thượng, hiện tại lại mời nữa, có phải mời quá thường xuyên hay không?



“Đi!” Hiền phi cả người run rẩy, sắc mặt cực kỳ khó coi, có cảm giác lúc nào cũng có thể ra đi.



Ma ma tâm phúc không dám chậm trễ nữa, vội sai người đi bẩm báo Cảnh Minh Đế.



Lửa giận trong lồng ngực Hiền phi tăng vọt, nghẹn đến nỗi bà ta thở không được, chỉ có thể dùng mắt gắt gao trừng Úc Cẩn biểu đạt phẫn nộ.



Đồ nghiệt tử này, chờ hoàng thượng tới, bà ta nhất định phải tố cáo hắn ngỗ nghịch bất hiếu!



Trên mặt Úc Cẩn vẫn luôn treo vẻ lo lắng, đáy mắt lại bình tĩnh như nước.



Cáo trạng với phụ hoàng? Ha hả, hắn chờ.



Người của Ngọc Tuyền cung vội vàng chạy tới Dưỡng Tâm Điện, mà lúc này Cẩm Lân vệ Chỉ Huy Sứ Hàn Nhiên mới vào cung không lâu, đang ở bên trong nghị sự.



Cửa bị gõ vang, ngắt lời quần thần nói chuyện bên trong.



“Chuyện gì?” Cảnh Minh Đế không vui quét về phía Phan Hải.



Phan Hải cũng có chút bội phục dũng khí của Ngọc Tuyền cung, nói: “Hồi bẩm Hoàng Thượng, người của Ngọc Tuyền cung tới mời ngài qua đó, nói Hiền phi nương nương không tốt lắm——”



“Không tốt lắm?” Cảnh Minh Đế sửng sốt, “Hôm qua trẫm qua đó nhìn vẫn ổn mà, tại sao lại không tốt?”



“Nói là đã mời thái y, nhưng tình trạng của Hiền phi nương nương thoạt nhìn cực kỳ không ổn, lúc này mới không dám chậm trễ đến đây bẩm báo.”



“Đau đầu lại tái phát?” Cảnh Minh Đế mới cùng Hàn Nhiên nói chuyện không lâu, không vui vì lúc này bị ngắt ngang, liền bảo Phan Hải gọi người Ngọc Tuyền cung tiến vào hỏi chuyện.



Tới báo tin chính là một nội thị.



“ Nương nương các ngươi làm sao?”



Nội thị cúi đầu, nơm nớp lo sợ nói: “Nương nương…… Nương nương hình như bị Yến Vương chọc tức ……”



Cảnh Minh Đế giật mình, mới nhớ ra lúc này hẳn là Úc Cẩn đang ở Ngọc Tuyền cung.



Lão Thất làm Hiền phi tức đến phát bệnh?