Tự Cẩm

Chương 740 : Dự tiệc vẫn là nhóm người đó

Ngày đăng: 08:24 18/07/20


Xe ngựa chạy chậm rãi, màn xe ngựa nhìn như đơn giản, bố trí bên trong lại cực kỳ thoải mái.



Úc Cẩn duỗi tay cầm lấy trái cây đặt trên bàn nhỏ cắn một ngụm, cười nhìn Khương Tự.



Chuyến tiến cung này hiển nhiên sẽ không thái bình, nhưng với hắn mà nói lại chẳng chút sợ hãi, ngược lại có cảm giác nóng lòng muốn thử.



Hắn cũng không phải người ngu ngốc làm ra vẻ lo trước lo sau, nếu đã nhắm vào cái vị trí đó, vậy chướng ngại vật trên đường đi càng sớm lăn ra đây càng tốt, tiện thể thu thập luôn một lần, mục tiêu sẽ được thực hiện nhanh hơn.



Nhảy nhót nơi khóe mắt Úc Cẩn khiến Khương Tự lắc đầu bật cười “Biết có khả năng xảy ra chuyện xấu, ta thế nào cảm thấy chàng còn rất chờ mong?”



Úc Cẩn ném trái cây vào trong đĩa, cười nói “Sao lại là chờ mong, rõ ràng là gấp không chờ nổi.”



Khương Tự nhịn không được cười ra tiếng.



Cuộc chiến tranh đoạt đích, con đường phía trước đầy rẫy chông gai, A Cẩn tâm trạng tốt làm nàng cảm thấy nhẹ nhõm nhiều.



“Vẫn là phải chú ý chút, chớ có chủ quan.”



“Yên tâm đi, nàng cũng phải cẩn thận.”



Hai người nói chuyện một hồi đã đến hoàng thành.



Thọ thần của Thái Hậu vốn là sự kiện trọng đại chỉ sau ngày sinh thần của hoàng đế, nhưng Thái Hậu nhiều năm qua không thích làm lớn, năm nay càng lấy lý do thân thể không tốt mà chỉ làm gia yến ở Trường Sinh Điện, tham gia tất cả đều là con cháu tôn thất.



Úc Cẩn xuống xe ngựa trước, rồi vươn tay đỡ Khương Tự xuống xe.



Khương Tự vừa mới đứng vững, đã nghe một giọng nói truyền đến “Trùng hợp vậy, đụng phải Thất đệ cùng Thất đệ muội.”



Hai người ngoái đầu nhìn, liền thấy Tề Vương đứng ở cách đó không xa, trên mặt treo ý cười nhàn nhạt.



Tề Vương bước nhanh tới gần “Thất đệ, cùng vào chung đi.”



Úc Cẩn liếc hắn một cái thật sâu, bỗng nhiên tiến lên một bước, hạ giọng nói “Tứ ca thật đúng là chấp nhất lấy mặt nóng dán mông lạnh người khác.”



“Ngươi ——” Tề Vương cho dù hàm dưỡng tốt, nghe xong lời nói như vậy cũng không khỏi tức sùi bọt mép, suýt nữa thất thố ngay tại chỗ.



Úc Cẩn ngược lại treo lên nụ cười ôn nhuận “Tứ ca không phải muốn cùng nhau đi vào sao, ngươi là huynh trưởng, trước hết mời ——”



Hắn khẽ nâng giọng, lập tức hấp dẫn tầm mắt của một số hậu duệ hoàng thân quốc thích.



Lửa giận của Tề Vương nhất thời không thể phát tiết ra.





Hắn thật đúng là rửa mắt mong chờ.



“Vương gia và Vương phi thật là một đôi bích nhân ân ái.” Cách đó không xa một vị nam tử cười đáp lời.



Úc Cẩn liếc nhìn nam tử một cái, nhận ra thân phận đối phương.



Nói chuyện chính là Đích trưởng tử của Khang Quận Vương, nhân xưng Khang tiểu vương gia.



Không thân, nhưng đối phương có thể nói như thế, vậy chào hỏi một câu cũng không sao.



Úc Cẩn liền hơi mỉm cười, cùng đối phương chào hỏi nhau.



Yến hội trong Trường Sinh Điện đã sắp xếp xong, bên trái ngồi nam tân, bên phải ngồi nữ khách, bởi vì đều là người cùng tộc, ngược lại cũng không cần quá kiêng dè, chỉ chừa lại ở giữa một thông đạo rộng một trượng, thuận tiện đi lại.



Còn về nơi cho vũ cơ múa hát —— những người lúc trước tham gia buổi yến hội chúc mừng đôi mắt Phúc Thanh công chúa hồi phục thị lực đều đồng thời lắc đầu.



Cái này thì hoàn toàn không cần, nhớ tới yến hội lần đó bọn họ đến giờ lòng còn sợ hãi, vũ cơ hại chết Thập Ngũ công chúa chính là bởi vì có thể múa máy trước mặt các quý nhân mà mới hạ độc một cách thần không biết quỷ không hay.



Mà trong cung hiển nhiên cũng nhận được giáo huấn từ lần yến hội đó, hôm nay sân khấu chỉ ở ngay phía trước đại điện.



Đế Hậu cùng Thái Hậu ngồi ở dưới đài cao có trải thảm gấm hình tròn, khi cung yến bắt đầu những vũ cơ đó có thể ở chỗ này khiêu vũ trợ hứng, mà không được bước ra ngoài thảm gấm.



Không ít người nhìn mỹ nhân ca hát nhảy múa ở trên thảm gấm, không khỏi âm thầm gật đầu: Ừm, như vậy rất an toàn.



Có tay ăn chơi không rõ biến cố lần yến hội đó nhỏ giọng nói thầm “Như vậy quá không thú vị.”



Người bên cạnh thấp giọng mắng “Ngươi thì biết cái gì!”



Có nhàm chán cũng tốt hơn chết người nhá.



Đầu tiên là yến hội trong cung trong Thập Ngũ công chúa bị độc chết, sau đó là trên Thúy Loa sơn An Quận Vương bị ám sát, hiện tại lại tham gia yến hội hoàng gia tổ chức trong lòng hoàn toàn run sợ có hiểu không.



Có điều thấy hôm nay an bài như vậy, hẳn là sẽ an ổn vượt qua. Còn nữa, đây là thọ yến của Thái Hậu, hẳn là cũng sẽ không có người to gan lớn mật tìm đường chết.



Ngồi ở trên đài cao Cảnh Minh Đế đánh giá mọi thứ, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.



Mí mắt không nhảy, tâm cũng không hoảng, quan trọng nhất chính là vũ cơ không thể tùy tiện đi lung tung, hôm nay ắt hẳn sẽ thuận lợi.



Nghĩ như vậy, Cảnh Minh Đế liền thả lỏng, nghiêng đầu nói đùa hai câu với Hoàng hậu ngồi ở bên cạnh.



“Nghe nói thảm gấm đó đều là Hoàng Hậu tự mình chọn lựa, Hoàng Hậu phí tâm.”



Trước mắt bao người, Hoàng Hậu câu nệ cười “Thiếp nên làm.”



Đế Hậu đang nói nhỏ, liền nghe nội thị cất giọng hô “Thái Hậu giá lâm ——”