Tự Cẩm
Chương 79 : Chất vấn đến từ trong cung
Ngày đăng: 08:50 30/04/20
Úc Cẩn do Hiền Phi sinh ra, mà Hiền Phi là cô ruột của Quý Sùng Dịch.
Hôm nay Quý Sùng Dịch đại hôn, về tình về lý Úc Cẩn đều nên xuất hiện ở hiện trường hôn lễ An Quốc Công phủ.
Ở kiếp trước, cũng xác thực như thế.
Cho nên khi tình huống có khác biệt với kiếp trước, Khương Tự kinh ngạc cực kỳ.
Từ khi nàng trùng sinh đến nay, xác thực thay đổi rất nhiều chuyện, mà những chuyện đó là nàng cố ý gây nên, chuyện nàng chưa hề nhúng tay theo lý thuyết hẳn là phải theo quỹ tích kiếp trước phát triển tiếp.
Là điều gì làm Úc Cẩn có thay đổi?
Khương Tự nhất thời tâm loạn như ma, nghĩ không ra đầu mối.
Đầu kia đám người, Úc Cẩn nghênh đón ánh mắt của Khương Tự, cười khẽ với nàng.
Khương Tự dưới phản xạ có điều kiện lập tức buông màn cửa xe xuống.
Tấm màn thêu trúc văn mỏng thấu lịch sự tao nhã còn đang nhẹ nhàng lắc lư, giống như thiếu nữ lắc lư tâm sự.
Úc Cẩn thấy phản ứng của Khương Tự, nao nao, đáy mắt toát ra mấy phần mất mát, sau đó bất đắc dĩ cười cười, ở trong biển người yên lặng quay người rời đi.
Khương Tự cắn cắn môi, dưới ma xui quỷ khiến lại đem màn cửa nhấc lên.
Ngoài cửa sổ vẫn người người nhốn nháo, nhưng không thấy thân ảnh người kia nữa.
Khương Tự buông màn cửa sổ xuống, dựa vào vách xe trầm mặc.
“ Tứ muội, muội bị chú chó vừa rồi hù đến rồi hả?” Khương Tiếu phát giác thần sắc Khương Tự khác thường, một cái tay chạm vào đầu vai đối phương.
Cũng chỉ là một chuyến đến Trường Hưng Hầu phủ, mà tỷ muội hai người đã tự nhiên mà thân cận với nhau như thế.
“ Không có.” Khương Tự cười cười.
Nhị Ngưu chính là một con chó không chịu cô đơn, trêu đùa tân lang quan một chút tính là gì, không có kéo một cỗ thi thể từ trong hoa viên Trường Hưng Hầu phủ ra đường cái tản bộ, nàng đã cảm tạ trời đất lắm rồi.
Khương Tự nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy Úc Cẩn cũng không dễ dàng gì.
Thân là chủ nhân, hắn hẳn là không ít lần thu thập cục diện rối rắm nhỉ?
Úc Cẩn đang bị Khương Tự đồng tình trở lại căn nhà trong hẻm Tước Tử, hô một tiếng với cái sân trống rỗng: “Nhị Ngưu, ra đây!”
Thái giám: “......”
Đợi một hồi, Úc Cẩn hỏi: “ Công công còn có việc sao?”
Thái giám thiếu chút nữa lau nước mắt.
Điện hạ ngài cho lý do trực tiếp như vậy, bảo hắn làm sao bây giờ?
Sau khi hồi cung Hiền Phi nương nương hỏi đến, hắn nói một câu Thất hoàng tử điện hạ lười đi, ngẫm lại phản ứng của Hiền Phi nương nương liền không rét mà run mà.
“ Liền...... Cứ như vậy sao? Quốc công phủ là nhà ngoại ngài......”
Úc Cẩn lạnh lùng nhìn thái giám một chút, dường như chê hắn lắm miệng: “ Không quen.”
Nói đến đây, Úc Cẩn cười lạnh trong lòng.
Đâu chỉ không quen nhà ngoại tổ, chính là những người huyết mạch tương liên trong hoàng cung kia, với hắn mà nói lại có gì khác biệt so với người xa lạ đâu?
Phụ hoàng là vua của một nước, thân thể vạn kim, tin vào lời của đạo sĩ sợ hắn ảnh hưởng hắn miễn cưỡng có thể hiểu được, nhưng mà mẫu phi hắn sau nhiều năm hắn bị đưa ra hoàng cung như vậy đừng nói tìm cách gặp hắn một lần, ngay cả một kiện y phục một đôi giày cũng đều chưa từng đưa cho hắn lấy một lần.
Khi còn nhỏ Úc Cẩn từng ủy khuất, từng oán hận, mà bây giờ hắn đối với những điều này chỉ còn lại có hờ hững.
Đúng là không quen mà.
“Công công muốn lưu lại dùng cơm sao?”
“ Nô tài đa tạ điện hạ, có điều nương nương vẫn chờ nô tài trở về phục mệnh đó.” Thái giám cố ý nhấn mạnh hai chữ ‘ phục mệnh’, xem như cho Úc Cẩn cơ hội đổi giọng.
Úc Cẩn mày kiếm khẽ nhếch: “Tiễn khách.”
Một con chó lớn uy phong lẫm liệt không ai bì nổi vẫy đuôi chạy tới.
Thái giám cơ hồ là chạy như bay.
Úc Cẩn nhìn nhìn Nhị Ngưu, thở dài: “ Ta nói bảo Long Đán tiễn khách.”
Nhị Ngưu ngẩng đầu nhìn trời.
Cái gì cơ? Nó một chữ đều nghe không hiểu.