Tự Cẩm

Chương 85 : Phương hồn trở về

Ngày đăng: 08:50 30/04/20


Cách một tấm màn, có thể rõ ràng nghe được thanh âm phụ nhân xoay người xuống đất.



A Man mắt choáng váng.



Khương Tự chỉ chỉ tây phòng.



A Man khiêng nam nhân hôn mê bất tỉnh co cẳng chạy.



Tây phòng không thể so với đông phòng, ngay cả nửa tấm vải rách làm rèm cũng không có, cũng may gần cửa sổ có xây giường đất, có cái nơi mà vội vàng tránh né.



A Man khiêng nam nhân lên giường, mới hậu tri hậu giác nhớ tới: Hỏng bét, bỏ lại cô nương rồi.



Khương Tự lại trấn định hơn nhiều, nghe tiếng bước chân của phụ nhân, móc ra một vật để dưới đất, rồi đứng kề sát vào chân tường.



Phụ nhân mơ mơ hồ hồ đi ra, trong miệng không ngừng gọi: “Nữu Nữu, Nữu Nữu con trở về rồi sao?”



Cách một thời gian không gặp, vốn là đậu hủ Tây Thi phong vận vẫn còn mà nay lại thành bộ dạng hình tiêu mảnh dẻ.



Nàng giống như ở trong nửa ngủ nửa tỉnh, hoàn toàn không lưu ý đến Khương Tự đến gần trong gang tấc, cứ như vậy thẳng tắp đi qua, một cước dẫm lên trên vật mà Khương Tự vừa mới để ở dưới đất.



Tiếng vang rất nhỏ truyền đến.



Tú nương tử dừng lại, xoay người nhặt lên vật kia.



Dưới ánh sáng lờ mờ, vật trong tay Tú nương tử đen nhánh, lờ mờ có thể phân biệt ra hình dáng.



Đó là một cây trâm.



Khương Tự cũng không xác định cây trâm kia có phải là của nữ nhi Tú nương tử rơi xuống hay không, chỉ có thể nói là có khả năng này.



Đồng trâm rơi xuống trong bụi hoa Thược Dược, có thể là cây trâm của nữ nhi Tú nương tử, cũng có thể là của nữ hài bị hại trước kia.



Khương Tự chính là dùng cây đồng trâm này thử tới thăm dò phản ứng của Tú nương tử.



Nếu như cây trâm này thật sự là của nữ nhi của nàng, sẽ càng lợi cho huyễn thuật đằng sau thuận lợi thi triển.



Tú nương tử sững sờ nhìn đồng trâm trong tay một lát, đột nhiên bộc phát ra một tiếng kêu sợ hãi: “ Nữu Nữu, Nữu Nữu con trở về rồi ư!”




“ Nữu Nữu ——” Tú nương tử kích động bò lên.



Giọng của thiếu nữ bình tĩnh không lay động: “ Nương, người chớ tới gần con, bằng không con phải đi.”



Tú nương tử đột nhiên dừng lại thân thể muốn vọt qua, nói năng lộn xộn: “ Không tới gần, nương không tới gần, Nữu Nữu con đừng đi......”



Ngừng một lát, Tú nương tử si ngốc nhìn qua nữ nhi: “ Nữu Nữu, mấy ngày qua con đi đâu vậy? Nương nhớ con thật khổ......”



Thiếu nữ yếu ớt thở dài: “ Nương, nữ nhi kỳ thật đã chết.”



A Man trốn ở tây phòng: “......”



Tú nương tử đột nhiên bịt miệng, toàn thân run lên cầm cập.



Nàng xem ra rất muốn nhào lên ôm lấy nữ nhi ngày nhớ đêm mong, nhưng nhớ tới lời nữ nhi lại một cử động nhỏ cũng không dám.



“ Nương, người nghe cho kỹ.”



Tú nương tử vừa khóc vừa gật đầu.



Khương Tự nhìn mà sinh lòng không đành lòng, lại biết vở kịch này nhất định phải diễn tiếp.



Nàng tin tưởng, đây cũng là lời mà nữ nhi của Tú nương tử muốn nói với mẫu thân của mình.



“ Nương, nữ nhi là bị Trường Hưng Hầu thế tử hại chết. Trường Hưng Hầu thế tử gặp nữ nhi lớn lên xinh đẹp, liền bắt nữ nhi tới Trường Hưng Hầu phủ, sau khi lăng nhục xong thì giết nữ nhi rồi chôn ở dưới vườn hoa Thược Dược trong hoa viên của bọn họ. Nữ nhi an nghỉ dưới mặt đất, hàng đêm nghe được tiếng gọi của nương với nữ nhi, cho nên mới có thể đến đây gặp nương một lần cuối......”



Tú nương tử cắn môi, phát ra thanh âm ô ô.



Một giọt nước mắt từ trên khóe mắt của thiếu nữ lăn xuống: “Nương, nữ nhi chết thật thảm, người phải báo thù thay nữ nhi ——”



“ Báo thù?” Con mắt Tú nương tử chậm rãi chuyển động, đột nhiên bắn ra hàn quang sắc bén, “ Nương nhất định sẽ giết tên súc sinh kia, giết tên súc sinh kia báo thù thay cho con ta!”



Tiếng thở dài vang lên: “ Nương, người không thể trực tiếp đi tìm Trường Hưng Hầu thế tử báo thù. Trường Hưng Hầu phủ không phải dân chúng tầm thường chúng ta có thể chọc vào, nếu người bị Trường Hưng Hầu thế tử hại, nữ nhi chết không nhắm mắt......”



Tú nương tử sững sờ, lẩm bẩm nói: “ Nương nên báo thù như thế nào đây?”