Tự Cẩm

Chương 98 : Chuyện của chúng ta

Ngày đăng: 08:50 30/04/20


Khương Tự nghe xong, trong lòng không hiểu sao có chút bất an.



Thông qua tin tức tìm hiểu từ chỗ tiểu sa di, nàng suy đoán cỗ nữ thi có quan hệ lớn nhất trong hoa viên Trường Hưng Hầu phủ rất có thể chính là cô nương nhà Lý lão gia Đại Dương trấn.



A Phi thăm dò được Lý cô nương hôm nay đến chùa Linh Vụ dâng hương, nhưng tiểu sa di lại nói, Lý cô nương có một thời gian không có tới.



Là tiểu sa di không có chú ý Lý cô nương đến chùa Linh Vụ, hay là cố ý giấu diếm —— Nghĩ đến tiểu sa di tươi cười hồn nhiên, Khương Tự khẽ lắc đầu.



Khách hành hương đến chùa Linh Vụ nhiều như vậy, tiểu sa di khả năng không lưu ý đến.



Nhưng nàng cho rằng người có quan hệ nhất lại có liên hệ với chùa Linh Vụ, mà chùa Linh Vụ hết lần này tới lần khác còn phát sinh hung án ——.



Khương Tự trầm ngâm một lát, phân phó A Man gọi A Phi tới.



“Cô nương, ngài có gì dặn dò?” A Phi lặng lẽ lẻn vào khách điếm.



“ Ngươi hôm nay đi nghe ngóng mấy nơi?”



“ Nghe ngóng cả thảy hai thị trấn năm cái thôn......” A Phi đem nơi đã chạy qua bẩm báo cho Khương Tự, “ Đều không nghe nói nhà ai xảy ra đại sự gì.”



“ Đại Dương trấn cách nơi này xa không?”



“ Không xa đâu, chỉ có vài dặm đường.”



Khương Tự ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời.



Mặt trời sắp lặn mà chưa lặn, đem chân trời phía Tây nhuộm thành màu vỏ quýt ấm áp, toàn bộ bầu trời vẫn còn sáng sủa, cách giờ cầm đèn vẫn còn sớm.



“ Nhà Lý lão gia làm cái gì?”



“ Lý lão gia là phú hộ nổi danh của Đại Dương trấn, nghe nói còn là vị tú tài lão gia......” A Phi mồm miệng lanh lợi nói ra tình huống nghe được.



Ở Đại Chu, tú tài cũng không dễ thi như vậy, rất nhiều người đọc sách thi cả đời đều không thoát được thân phận đồng sinh, đặc biệt là tại loại thị trấn nhỏ này, ra một vị tú tài quả thực là toàn bộ vinh quang của thị trấn.



Vừa nghe A Phi nói như vậy, Khương Tự liền biết vị Lý lão gia này là người có chút danh vọng ở Đại Dương trấn.
Khương Tự liếc hắn một cái, thản nhiên nói: “ Xác thực không muốn xem, ta đi đây.”



Úc Cẩn kéo cổ tay nàng, thở dài: “ Sao lại cứ như con nhím thời khắc chuẩn bị đâm người thế, một chút cũng không phối hợp?”



“ Buông tay!”



“ Được thôi, nếu nàng không có hứng thú xem thôn xóm láng giềng xung quanh có tình huống mất nữ hài hay không, vậy ta liền đem đốt tờ giấy này đi.”



Khương Tự bỗng nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm tờ giấy gấp chỉnh tề kia, nhất thời không kéo nổi mặt mũi.



Úc Cẩn cười nhét tờ giấy vào trong tay nàng: “ Được rồi, là ta cầu nàng xem, mau xem đi.”



Ở trong tiếng cười ôn nhu cưng chiều của đối phương, Khương Tự đột nhiên cảm thấy mặt nóng lên, cũng không dám nhìn mắt hắn, vội vàng mở tờ giấy ra.



Trên giấy chi chít chữ ghi chép rất nhiều tin tức, tên của mấy thôn trấn Khương Tự đều đã từng nge qua từ trong miệng tiểu sa di.



Nàng không khỏi nhìn về phía thiếu niên ở trước mắt.



Úc Cẩn không có thừa nước đục thả câu, cười tủm tỉm nói: “ Ta so với các nàng tới trước một bước, thừa dịp khi quyên tiền hương dầu mượn đọc danh sách đăng ký quyên tặng của khách hành hương, sau đó chiếu vào những cái tên thường xuyên xuất hiện trong sổ phái người đi tra một chút. Có điều xem từ kết quả, thôn trấn trong phạm vi ba mươi dặm cũng không có tin tức Khương cô nương muốn.”



Trong danh sách ghi chép nhà nào vị nào góp bao nhiêu tiền hương dầu, đương nhiên sẽ không chỉ có một cái tên, mà là sẽ viết khách dâng hương là người nơi nào, tỉ như Lý thị nữ Đại Dương trấn vân vân.



Cầm tờ giấy trầm mặc chỉ chốc lát, Khương Tự vẫn mở miệng nói: “ Đa tạ.”



Thiếu niên lộ ra nụ cười trăng thanh gió mát: “ Cám ơn cái gì, ta nói rồi, đây là chuyện của chúng ta.”



“ Ta trước đem tin tức trên giấy nghiên cứu lại một chút.” Khương Tự cầm tờ giấy vội vàng rời đi.



Úc Cẩn đứng một mình trong chốc lát, ý cười nơi đáy mắt càng sâu.



Người trong Thanh Ngưu trấn vẫn tốp năm tốp ba tụ tập bên ngoài nghị luận ngoài ý muốn phát sinh trong chùa Linh Vụ, mà lúc này, một đoàn người của Đại Dương trấn đang hừng hực cuồn cuộn đi về hướng chùa Linh Vụ.



- -----------------------------