Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 10 : Luyện chế đan dược tứ phẩm

Ngày đăng: 23:53 21/04/20


Hiện tại Nhạc Thành muốn đi tìm Nhạc Tử Phong, hắn tính rằng muốn luyện chế một số đan dược tứ phẩm, sau đó mang đi bán thì mình sẽ có một số kim tệ rất lớn để mua tài liệu.

Ở trên Huyền Thiên đại lục, tiền lưu thông toàn bộ đều là kim tệ, mua bán toàn bộ đều dùng kim tệ để thanh toán, những thứ này Nhạc Thành từ trong trí nhớ mà biết được. Nhạc Thành tính toán một chút, những thứ mà mình cần mua thì ngay cả Nhạc gia xuất hết vốn cũng không mua nổi, cho nên mình chỉ có thể dùng phương pháp nhanh nhất là phương pháp luyện đan để kiếm kim tệ.

Nhạc Thành một lần nữa tiến tới binh phô của Nhạc gia, Nhạc Tử Phong nhìn thấy hắn thì lập tức kéo vào trong mật thất, xem vẻ mặt thì có chuyện gì đó cần thương lượng với Nhạc Thành.

- Thành Nhi, tiểu tử ngươi giúp ta một số chuyện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Ở trong mật thất, Nhạc Tử Phong bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói với Nhạc Thành.

- Phong thúc, viên đan dược lần đầu tiên con cho người ăn, cảm giác thế nào?

Dựa theo cảm giác, Nhạc Thành Nhìn ra trên người của Nhạc Tử Phong có một biến hóa kỳ diệu.

- Hiệu quả thực sự rất tốt, ta muốn thương lượng với con, con hiện tại có thể luyện chế vài viên đan dược này không? Hiện tại có người muốn mua với giá cao.

Nhạc Tử Phong nói với Nhạc Thành, gần đây sinh ý của binh phô Nhạc gia đã tốt hơn rất nhiều, phẩm chất của những viên đan dược nhị phẩm mà Nhạc Thành luyện chế thậm chí còn tố hơn so với những luyện dược sư kia rất nhiều, hiện tại sinh ý cuả Nhạc gia đã nhiều hơn trước gấp đôi.

Những đan dược tam phẩm mà Nhạc Thành luyện chế thì Nhạc Tử Phong không lấy ra, chỉ giới thiệu cho một số khách quan, kết quả là rất nhiều người tới mua, hiện tại cũng chỉ còn có hai viên. Tóm lại trong thời gian này tâm tình của Nhạc Tử Phong rất tốt, buôn bán tăng lên rất cao, đặc biệt đan dược tam phẩm ở trong trấn không ai có thể luyện chế được cho nên Nhạc Tử Phong cũng có thể tùy ý lên giá, lợi nhuận ngày càng cao.

- Có người muốn mua Trúc Cơ đan?
Về phần đan dược tứ phẩm thì trên người của Nhạc Tử Phong cũng không có, mấy năm trước Nhạc Tử Sơn cũng có một viên, đó là do hắn bỏ giá cao để mua.

Nhạc Thành hiện tại tu vi vẫn chưa đạt tới trúc cơ hậu kỳ, cũng không thể luyện chế đan dược tứ phẩm, tuy nhiên hắn tin tưởng sau khi luyện chế xong hai mươi viên đan dược tam phẩm tu vi của hắn cũng đã đạt tới trúc cơ hậu kỳ.

Có kinh nghiệm tu luyện nghìn năm cho nên Nhạc Thành biết rõ, luyện chế đan dược thật ra là một phương pháp để khiến cho tu vi nhanh đột phá, hơn nữa luyện chế đan dược còn có thể tăng cường thực lực của linh hồn. Chỉ là hiện tại thực lực linh hồn của Nhạc Thành hiện tại tuy bị hao tổn không ít nhưng tuyệt đối không hề dưới thực lực linh hồn của Kim Đan kỳ.

Sau khi trở về từ binh phô của Nhạc gia, Nhạc Thành liền nói chuyện với Tô Hân Nhi và Phùng Tẩu, sau đó lập tức vào trong phòng, nói rằng hắn sẽ ở trong đó mấy tháng, không có chuyện gì ngàn vạn lần đừng quấy rầy hắn.

Ở trong phòng, Nhạc Thành khoanh chân mà ngồi, trước mặt hắn có một lượng lớn dược liệu. Cố gắng bình tĩnh, Nhạc Thành vận khởi chân khí, trong tay kết một thủ ấn kỳ dị, lập tức vô thượng chân hỏa bắn ra, rót vào trong lò đan.

Một lát sau, Nhạc Thành lấy một số đan dược đưa vào trong đó, từ trong lò đan xuất hiện những tiếng nổ nhỏ, một lát sau dược liệu đã chuyển thành một đống trong tàn, hiện tại tốc độ tiến triển tu vi của Nhạc Thành cũng lớn hơn rất nhiều.

Nhìn thấy đan dược bị vô thượng chân hỏa thiêu đốt tạo ra những chất lỏng tinh hoa, Nhạc Thành một lần nữa lại đem phần dược liệu thứ hai vào trong đó, cứ như thế luyện chế nhiều lần, hiện tại luyện chế hai mươi viên đan dược tam phẩm đối với Nhạc Thành cũng không phải là một chuyện dễ dàng, ít nhất cũng phải chia làm ba lượt bởi vì chân khí Trúc Cơ Trung Kỳ không thể nào chống cự nổi.

Đối với hành vi thần bí gần nhất của Nhạc Thành, Nhạc Tử Sơn, Tô Hân Nhi, Phùng Tẩu đã nhiều lần hỏi nhưng đều không có kết quả, bọn họ cũng không muốn hỏi nữa, chỉ cần Nhạc Thành không có chuyện gì thì bọn họ đã cảm thấy rất đủ rồi.