Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 1015 : Nguyên thần tự bạo
Ngày đăng: 00:01 22/04/20
Thanh mang mãnh liệt như thác nước từ trên bầu trời bay xuống, bỗng nhiên Thần Nông đỉnh ngừng lại, trôi nổi trên hư không, từ từ chuyển động.
- Xoẹt xoẹt.
Phi kiếm của Tử Dương lão đạo tràn ngập kiếm quang, cùng với thanh mang của Thần Nông đỉnh tiếp xúc lẫn nhau.
Chỉ thấy kiếm quang tử sắc kia từ từ xuyên qua thanh mang, bất kể thế nào cũng không phá được sư bao vây của Thần Nông đỉnh.
Một lát sau đạo bào màu tím của Tử Dương lão đạo đã ướt đẫm mất phân nửa, toàn lực ngưng tụ kiếm quyết chống lại thanh quang, tựa hồ như hiện tại Tử dương lão đạo đã cố gắng hết sức.
- Tử Dương lão đạo, ngươi không phải là đối thủ của ta, cho dù là phân thân của ta ngươi cũng không thể đối kháng.
Hỗn Thế Ma Vương hung ác nhìn Tử Dương lão đạo mà nói, chỉ thấy Thần Nông đỉnh từ từ chuyển động, thanh mang bén nhọn toát ra.
Đúng lúc này, phi kiếm màu tím của Tử Dương lão đạo đã không chịu nổi, choang choang hai tiếng đã bị chém làm hai đoạn.
Nhìn thấy biến cố này, sắc mặt của Tử Dương lão đạo đại biến, hắn phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lắc lắc, trong mắt hiện ra một vẻ sợ hãi.
Phi kiếm của Tử Dương lão đạo bị chém làm hai mảnh khiến cho khí thế cũng biến mất giữa hư không.
Mà lúc này, Hỗn Thế Ma Vương cũng không hề tốt hơn, toàn thân khí tức hao tổn, sắc mặt trở nên tái nhợt, tựa hồ như khống chết Thần Nông đỉnh đã làm cho hắn tiêu hao không ít.
- Lại đây, ta đã nói rồi ngươi không phải là đối thủ của ta.
Hỗn Thế Ma Vương hơi khó coi một chút rồi nói, sau đó thân ảnh biến chuyển, một đoàn hắc mang bao phủ lên trên người của Tử Dương lão đạo.
- Hỗn Thế Ma Vương, ngươi muốn nuốt chửng ta sao, không dễ dàng như vậy đâu, nguyên thần của ta sẽ tự bạo.
Tử Dương lão đạo trầm giọng cười một tiếng, hào quang màu tím đã trở nên tràn ngập.
Tử Dương lão đạo này biết rơi vào tay của Hỗn Thế Ma Vương sẽ có kết cục gì, cho nên cho dù chết hắn cũng không cho lão ma kia có tiện nghi.
- Nguyên thần tự bạo, đáng tiếc là ngươi không làm được.
- Chư vị, không ngờ mọi người ở đây.
Đúng lúc mọi người đang ủ rũ thì hai thân ảnh xuất hiện, khi bọn họ phát hiện ra thì vui sướng không thôi.
- Nhạc tộc trưởng, tộc trưởng tời thì thật tốt.
Trần Đào trưởng lão nói.
Người tới chính là Nhạc Thành và Đại Song, hai tháng vừa qua, hai người cưỡi Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ tới Thất sát thành, thần niệm đã nhìn vào trong thành, sau đó tiến tới người bên trong dĩ nhiên không phát hiện ra được.
- Ra mắt tộc trưởng
- Ra mắt phó cốc chủ.
Đám người bàn thiên lão mà và trưởng lão của Hồ Điệp cốc đều ra mắt Nhạc Thành.
- Tộc trưởng, xin mời ngồi.
Nhạc Cốc trưởng lão đứng dậy nói với Nhạc Thành, Nhạc Cốc trưởng lão và Nhạc Liệt là hai người thái thượng trưởng lão của nhạc gia, thời gian ở gần Nhạc Thành cũng dài nhất, trong lòng bọn họ cũng kính nể vị tộc trưởng này nhất.
Nhạc gia bất tri bất giác đã đẻ Nhạc Thành ở trong lòng, tựa hồ hiện tại Nhạc Thành cũng không hề kém so với Nhạc Thiên lão tổ.
Nhiều năm qua Nhạc Thiên lão tổ đơn thương độc mã ước định với Tứ Đại thú tộc, lúc ấy thực lực của Nhạc Thiên lão tổ uy lực cực lớn, cùng với Đoan Mộc Cuồng của Hắc Ám Thần Điện không phân cao thấp.
Mà hiện tại Nhạc Thành mang mấy trăm người quét sạch Tứ Đại Thú tộc, bắt sạch những lão tổ của thú tộc kia, thực lực và sự quyết đoán xem ra còn ở trên cả Nhạc Thiên lão tổ.
Có người hiểu chuyện liền tìm hiểu thân phận của nữ nhân của Nhạc Thành, đều là thiên kim tiểu thư của các thế lực lớn, khó trách người này có thể danh chấn Huyền Thiên nội lục.
Nhạc Cốc trưởng lão nhường chỗ cho Nhạc Thành ngồi, Nhạc Thành cũng không hề khách khí mà ngồi xuống, mà Đại Song thì đứng ở phía sau hắn.