Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 108 : Cường Hãn (1)

Ngày đăng: 23:54 21/04/20


Nhạc Thành nói:

- Cũng không tính là chuyện gỉ, chỉ là một cường giả đấu hoàng tới mà thôi.

- Một cường giả đấu hoàng mà thôi, chủ nhân, tiểu nhân đi giết hắn.

Tử Điện Mãng vừa nghe thì đột nhiên nói.

- Ngươi đi giết hắn.

Nhạc Tử Sơn, Nhạc Tử Phong, Nhạc Long….nghe thấy Tử Điện Mãng nói vậy thì nghi hoặc nhìn hắn, tiểu tử này uống lộn thuốc sao, muốn đi giết cường giả đấu hoàng không phải muốn chết sao.

- Cha, tử Long kỳ thực cũng có thực lực đấu hoàng.

Nhạc Thành nhìn thấy những người xung quanh hiện ra một vẻ lo lắng thì nói Tử Long có thực lực đấu hoàng, về phần nói Tử Điện Mãng là ma thú lục giai thì sợ bọn họ kinh ngạc quá mức cho nên không nói.

- Cái gì, Tử Long là cường giả Đấu Hoàng.

Bọn người Nhạc Tử Sơn liền kinh ngạc trừng mắt, trước đó nhìn thấy Thác Ni Tư là ma pháp sư cấp năm, Khiếu Thiên là đấu vương cao thủ bọn họ đã kinh ngạc vô cùng, bây giờ nghe nói Tử Long là cường giả đấu hoàng thì bọn họ không thể nói ra lời.

- Được rồi, chúng ta vào đi thôi, bọn họ một hồi nữa hẳn là sẽ gặp.

Nhạc Thành mỉm cười sau đó đi vào khu nhà lớn của Nhạc gia.

-Lão tổ tông, phía trước không xa là Nhạc gia.

Vừa đến Lập Anh trấn, Nguyên bảo tông từ lời của Hoàng Huy mà biết địa chỉ của Nhạc gia, đoàn người nhanh chóng tăng tốc đi cuối cùng cũng đã tới.

- Mọi người chậm một chút.

Vân Linh nhìn cửa ra vào của Nhạc gia thì thấy gì đó không đúng, không kìm nổi mà cẩn thận đánh giá.

Trong lúc tất cả mọi người nghi hoặc thì cảnh tượng trước mắt cũng biến đổi, tất cả đều tràn ngập ở trong ảo cảnh.

-Nguyên bảo tông lớn mật, các ngươi dám tới Nhạc gia giương oai, hôm nay các ngươi một người cũng không thể chạy thoát.

Thanh âm của Tử Điện Mãng quanh quẩn ở Mê ảo trận.

- Chuyện gì xảy ra vậy, đây là nơi nào.

Tất cả mọi người đều móc binh khí ra đề phòng, bọn họ chưa bao giờ gặp phải tình trạng ma quỷ như vậy, mọi người tiến vào không gian ảo cảnh, không thể nào trốn thoát.

- Mọi người hãy tỉnh táo.
Nói xong, Nhạc Thành kéo tất cả người của Nhạc gia đi vào đại sảnh, Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên hổ cũng theo sau.

Nhạc Thành có ý không thèm nhìn Vân Linh, phỏng chừng một cường giả đấu hoàng cũng không thể chống lại Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ.

- Hắn đúng là lục tiên sinh, còn trẻ như vậy mà đã có khả năng như thế, hóa ra hắn là tam thiếu gia của Nhạc gia, khó trách mà che chở cho Nhạc gia như vậy.

Vân Phỉ Phỉ kinh ngạc đứng tại chỗ, quả thật là khó tin.

- Phỉ Phỉ, chúng ta đi vào thôi.

Vân Linh cất tiếng nói với Vân Phỉ Phỉ, ngữ khí và thần sắc đều vô thần phảng phất như cả người đã già hơn mười tuổi, công kìm được mà nhìn Vân Thự Quang và Vân Tuyệt Sơn hai người phía sau.

- Mang bốn người này vào cho ta, những người khác ở đây chờ đợi.

Vân Linh hướng về phía những người phía sau mà nói, sau đó bất đắc dĩ cùng với mấy đấu vương và Vân Khai Sơn, Vân Kỷ Trung, Vân Phỉ Phỉ đi vào trong đại sảnh của Nhạc gia.

- Các vị, đã mạo phạm với Nhạc gia rồi, Vân gai thật xin lỗi, Vân Linh đã mang những tên gia hỏa kia thứ lỗi với chư vị Nhạc gia.

Vân Linh nói xong liền để Vân Thự Quang, Vân Tuyệt Sơn và hai người phụ tử Hoàng gia đi vào trong đại sảnh.

Vân Thự Quang và Vân Tuyệt Sơn hai người sau khi đi vào trong Nhạc gia thì ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi. Nhạc gia đã bày ra một thế lực phải đối phó với Vân gia.

- Hoàng Huy.

Người của Nhạc gia nhìn thấy Hoàng Huy bị trói giống như cái bánh tét ở dưới mặt đất thì lộ vẻ tức giận, không ít người hận không thể tiến tới đá hắn mấy cước.

Phụ tử hoàng gia đã sớm sợ hãi, bọn họ trong lòng cảm thấy lạnh buốt, hối hận vì mình trước kia đối phó với Nhạc gia, hai nhà vốn cũng không có thâm cừu đại hận gì.

- Người đâu, kéo Hoàng gia phụ tử xuống, chém đứt tứ chi rồi mang ra ngoài cho chó ăn, nhớ kỹ không được làm dơ Nhạc gia.

Nhạc Thành nhìn phụ tử Hoàng gia rồi nhẹ nhàng nói.

- Dạ, chủ nhân.

Thác Ni Tư và Đổng Đại Ngưu kéo phụ tử Hoàng gia ra khỏi đại sảnh Nhạc gia.

Nhạc Thành tâm ngoan thủ lạt khiến cho Vân Linh và người của vân gia run lên, đúng là thiếu niên trẻ tuổi, thủ đoạn thật là ngoan độc.