Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 1093 : Đại chiến cuối cùng (1)
Ngày đăng: 00:01 22/04/20
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, nhìn Thần Nông đỉnh hắn biết rằng nó không thể bị làm cho tổn hại, Thần Nông đỉnh và Hạo Thiên Tháp giống nhau, đều là thượng cổ thần khí, không dễ dàng bị hư hao được.
- Khặc khặc đến đây đi, Thần Nông đỉnh đã ở trong tay của ta, mạng của ngươi hết rồi.
Đoan Mộc Cuồng cười lạnh rồi xuất hiện ở trên không trung, pháp quyết trong tay biến hóa, Thần Nông đỉnh xé rách cả thiên địa đánh tới Nhạc Thành.
- Hạo Thiên Tháp.
Tới lúc này Nhạc Thành không thể không thu hồi đấu khí, hắn gọi ra Hạo Thiên Tháp đối phó với thần nông đỉnh.
- Đi.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến hóa, Hạo Thiên Tháp bắt đầu xuất hiện.
- Ngao ngao.
Từng con cự long rít gào nhảy ra từ bên trong Hạo Thiên Tháp.
- Thái Âm chân hỏa.
Nhưng vào lúc này, ở trên Thần Nông đỉnh, Thái Âm chân hỏa cũng trở nên tràn ngập. Ngọn lửa ngập trời trong nháy mắt xé rách hư không khiến cho tim đập nhanh.
Đồng thời lúc này, năng lượng hủy diệt bắt đầu khuếch tán, không gian sôi lên từng cơn sóng gợn, cả không trung như muốn nứt toác ra.
Thủ ấn của Nhạc Thành biến hóa, Thái Âm chân hỏa của đối phương mặc dù đánh lên hai mươi con cự long nhưng khong thể làm bị thương nó, tuy nhiên pháp lực của mình cũng tiêu hao không ít.
- Thu.
Nhạc Thành không thể không thu hồi hai mươi con cự long lại, hai mươi con trong nháy mắt trở về Hạo Thiên Tháp.
- Thái Âm Chân hỏa, đi cho ta.
Đoan Mộc Cuồng cười to, thủ ấn không ngừng biến hóa, đồng thời lúc này, ngọn lửa gào thét đánh về phía Nhạc Thành, ánh sáng trên bầu trời cũng trở nên vặn vẹo.
- Thổ chi không gian, Thủy chi không gian, hỏa chi không gian, mộc chi không gian, kim chi không gian.
Nhạc Thành đánh ra từng pháp quyết, trên mặt hắn cũng tái nhợt vài phần, Hạo Thiên Tháp mang theo thanh mang vô cùng lớn biến hóa trước không trung.
- Lôi điện không gian.
Cuối cùng Nhạc Thành đánh ra đạo pháp quyết cuối cùng, khuôn mặt của hắn sau đó cũng tái nhợt vài phần, toàn bộ sáu tầng không gian đều bao phủ Đoan Mộc Cuồng.
- Đáng chết.
Thủ ấn của Đoan Mộc Cuồng biến hóa, hào quang của Thần nông đỉnh lóe lên, trong nháy mắt đã xoay tròn lao ra ngoài.
Thủ ấn của Đoan Mộc Cuồng biến hóa, hào quang của Thần nông đỉnh lóe lên, trong nháy mắt đã xoay tròn lao ra ngoài.
- Thổ chi không gian, khóa.
Vô số tòa sơn phong từ dưới đất mọc lên đánh về phía Thần Nông đỉnh ở phía trước.
- Phá.
Đoan Mộc Cuồng hét lớn, pháp quyết cấp tốc bắn ra, lúc này Đoan Mộc Cuồng cũng cảm nhận thấy uy lực mạnh mẽ không thể không ngưng trọng.
- Ầm ầm.
Thần Nông đỉnh sau khi đánh nát tòa núi kia xong, Nhạc Thành nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Trên mặt của Nhạc Thành nhất thời lóe lên hàn quang, trong miệng của hắn phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời thủ ấn đánh vào không gian.
- Hô.
Nhất thời mặt đất vỡ tan, tòa núi cao phía trên đã mang theo lực lượng mạnh mẽ đánh lên trên người Đoan Mộc Cuồng.
cuồng bạo lực lượng như muốn xé rách vậy, toàn thân của Đoan Mộc Cuồng đã vặn vẹo, sắc mặt trở nên trắng bệch.
- Phụt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Đoan Mộc Cuồng phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời lúc này, máu cũng đánh vào Thần Nông đỉnh, trong nhất thời Đoan Mộc Cuồng đã tiến nhập vào trong đó.
- Muốn chạy sao?
Thân hình của Nhạc Thành trong nháy mắt biến mất không thấy, chỉ còn lại Thần Nông đỉnh và Hạo Thiên Tháp.
- Ầm.
Hai thượng cổ thần khí va chạm trực tiếp vào nhau, thanh âm chấn động vô cùng còn hơn cả tiếng sấm sét.
Thanh âm cuồn cuộn phát ra ở trên không trung, cả ngọn núi trong nháy mắt như muốn sụp đổ.
- Ha ha, Nhạc Thành ngươi chịu chết đi.
Nhưng đúng lúc này, bong đen đã xé rách không gian một kiếm quang đã đánh tới trước mặt Nhạc Thành.
Đoan Mộc Cuồng đã đi, chỉ để lại một nguyên thần phân thân chờ cơ hội đánh lén mà thôi.
- Ta biết là ngươi sẽ không đi dễ dàng như vậy mà.
Khuôn mặt của Nhạc Thành nở ra một nụ cười lạnh.
- Kim Long thủ ấn.
- Kim Long thủ ấn.
Một thanh âm quát nhẹ vang lên, ở phía sau nguyên thần phân thân của Đoan Mộc Cuồng, thân ảnh của Nhạc Thành xuất hiện, sau đó là một đạo rung chuyển trời đất chưởng ấn, vừa rồi chỉ là phân thân của Nhạc Thành mà thôi, đây mới là bản thể.
- Đáng chết.
sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng đại biến, hắn không ngờ lại có biến hóa này, Hắc ám ma kiếp liền trực tiếp bổ về phía sau.
Ơ trên không trung Nhạc Thành ngưng tụ một đạo chưởng ấn áp chế đánh xuống, chỉ thấy không gian gợn sóng mấp máy, lộ ra một lỗ đen không gian khủng bố.
Đoan Mộc Cuồng hít sâu một hơi, cả người hắn rung lên, hắc ám ma kiếm sau đó cũng phát ra tiếng động ầm ầm, ma khí ngập trời bắn ra.
Lúc này hai luồng lực lượng thật lớn va chạm vào nhau, kinh thiên động địa.
- Ầm ầm.
Hai người va chạm vào nhau, năng lượng khủng bố vô cùng, không gian lúc này cũng như muốn sụp đổ.
Hai luồng lực lượng giao phong, đồng thời lúc này hào quang cũng tán đi, chỉ thấy nguyên thần phân thân của Đoan Mộc Cuồng lúc này kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, trong mắt hiện ra một vẻ sợ hãi.
- Ha ha.
Nhạc Thành nở ra mộ nụ cười, mặc dù không đánh chết Đoan Mộc Cuồng, nhưng đánh chết nguyên thần phân thân cũng khiến hắn bị thương nặng.
Một ngụm máu phun ra, Nhạc Thành từ từ rơi xuống đất, mặc dù đã đánh chết nguyên thần phân thân của Đoan Mộc Cuồng nhưng hắn cũng không cảm thấy dễ chịu.
- chủ nhân.
Lang Lễ, Thú Ma, Vạn Biến Thiên Ma Yêu Huyên bốn người liền chạy tới trước mặt Nhạc Thành.
- Lang Lễ, bây giờ có cách nào cứu chủ nhân không?
Thú Ma cất tiếng hỏi.
- Thương thế của chủ nhân quá nặng, chịu một đòn của Đoan Mộc Cuồng, may mà có Kim Long thân thể bảo vệ.
- Bát Sí linh mãng có một công pháp có thể chữa thương, tuy nhiên hiện tại hắn bị thương rất nặng, cần có một nữ tử tu vi rất mạnh mới có thể giúp hắn khôi phục.
Yêu Huyên nói.
- Vậy thì dễ dàng rồi.
Thú ma cất tiếng nói với Yêu Huyên.
- Ta không được, nhất định phải là xử nữ…
Yêu Huyên cố ý nhìn Dịch Thiến và Thượng Quan Uyển Nhi ở bên cạnh.
- Như thế thì hơi khó.
Vạn Biến Thiên Ma nhẹ giọng nói.
- Được, để ta cứu hắn.
Dịch Thiến từ từ nói.
- Ha ha, ta cũng là tấm thân xử nữ, nhưng như vậy là tiện nghi cho hắn, Thiến Nhi, biện pháp của muội ta biết, nhưng mà…