Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 1100 : Ta muốn giáo huấn tên ma đạo tặc tử này
Ngày đăng: 00:01 22/04/20
- Mọi người cùng nhau đối phó với Xích Ma Hung Mãng, sau đó dựa vào bổn sự mà lấy Hóa Linh thảo được không?
Triệu Vô Điền nói với La Thanh Sơn, tựa hồ như xích ma và hung mãng ai cũng không nắm chắc.
- Được, chúng ta trước hết đối phó với xích ma hung mãng.
- Cùng nhau đối phó.
La Thanh Sơn cười dài một tiếng sau đó ngự kiếm tấn công về phía Xích ma hung mãng kia.
Ma đạo mọi người cũng dựa thế mà bay lên trời, mười mấy đạo thân ảnh xoẹt một tiếng đã bắn về phía xích ma hung mãng, kiếm quang nổi lên vây công.
Trong tiên đạo La Thanh Sơn chính là người có thực lực cao nhất, động tác cũng nhanh chóng nhất, hắn đang có vẻ tấn công xích ma hung mang thì bỗng nhiên chuyển hướng vọt về phía hỏa linh thảo chuẩn bị ngắt lấy, một nồng đậm ma khí lại xuất hiện, làm La Thanh Sơn phải né tránh.
- La Thanh Sơn, ngươi thật đê tiện, muốn thừa cơ đoạt bảo sao?
Triệu Vô Điền lớn tiếng nói, sau đó trường kiếm xé rách không gian đánh tới.
Mà lúc này Xích Ma Hung Mãng lại phun lửa ra, như muốn ngăn cản những người này đoạt hỏa linh thảo vậy.
Ngọn lửa ngập trời, thực lực này so với Triệu Vô Điền và La Thanh Sơn thì mạnh hơn không ít.
Điều này khiến cho Nhạc Thành kinh ngạc, thực lực của Xích Ma hung mãng tuyệt đối có thể đối phó với la thiên đại ma, nhưng vẫn chưa thể hóa thành hình người.
- Nghiệt súc, đỡ chiêu này của ta.
Một thanh âm hét lớn, xích ma hung mãng đang há miệng nuốt chửng Hỏa Linh thảo thì một kiếm quang cuồng bạo bổ về phía hắn.
Ở giữa không trung, xích ma hung mãng lộ ra hai mắt đầy yêu dị, cái đuôi đỏ vung về phía kiếm quang của La Thanh Sơn.
- Ầm.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, kiếm quang đã loạn xạ, một người một mãng đều bị đẩy lui.
- Lực phòng ngự của xích ma hung mãng này đúng là không tệ.
Nhạc Thành ở phía xa xa thầm nghĩ.
- Hỏa Linh thảo này là của ta.
Thân ảnh của Triệu Vô Điền cuối cùng cũng tiếp cận Hỏa linh Thảo.
- Xoẹt xoẹt.
Một luồng lửa cháy lại bắn tới, phun lên trên người của Triệu Vô Điền.
- Ha ha, ta lấy được rồi.
Nhưng vào lúc này, La Thanh Sơn cũng đã chuẩn bị sớm, Triệu Vô Điền bị xích ma hung mãng ngăn cản, thân ảnh của hắn liền như điện nháy mắt đánh về phía hỏa linh thảo.
- Khống chế nó đi.
Đối với hồng mang này, Lang Lễ cũng không dám trực tiếp chống đỡ mà lập tức lui về phía sau.
- Lang Lễ, cám ơn ngươi.
Nhìn thấy Lang Lễ đã chế phục được xích ma hung mãng, thú ma cảm kích không thôi, thân hình của hắn xuất hiện ở bên cạnh xích ma hung mãng, hắc mang nhốt vào trong đầu của nó.
Sau nửa canh giờ, thú ma đã hoàn toàn khống chế được xích ma hung mãng.
- Chủ nhân, ngũ bảo hồ lô này có thể để thuộc hạ sử dụng không?
Diễm ma nói với Nhạc Thành.
- Đây là do ngươi lấy được thì cứ sử dụng, pháp bảo này ta dùng cũng không quen.
Nhạc Thành nói.
- Đa tạ chủ nhân, đây là nhẫn trữ vật của La Thanh Sơn.
Diễm ma cao hứng không thôi.
- Chúng ta tiếp tục đi lên phía trước, xem ra động tĩnh này sẽ dẫn tới không ít người.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nửa thang sau, ở Mê Vụ Tùng lâm mọi người đã gặp qua không ít người nhưng cực sắc đạo nhân thì vẫn chưa nhìn thấy bong dáng đâu cả.
- Tỉ thư, người thấy mệt thì mau trở về đi, nói không chừng cực sắc đạo nhân lúc này đã rời khỏi đây xa rồi.
- Thôi, chúng ta trở về, cực sắc đạo nhân chết tiệt, ta tìm thấy hắn phải băm thây hắn ra làm vạn đoạn.
Lúc này Nhạc Thành thấy từ trong một tán cây truyền ra một thanh âm đàm thoại.
- Là ai ra đi.
Đám người Nhạc Thành đang muốn che giấu tung tích thì đột nhiên một tiếng hết lớn truyền tới, Nhạc Thành cũng không sợ mà từ từ đi ra.
Chỉ thấy phía trước có sáu đạo thân ảnh đang ở đó, xem khí tức thì đều là người của tiên đạo.
- Ma đạo tặc tử, ngươi nhìn gì vậy, bổn tiểu thư ta hôm nay tâm tình không tốt, trước hết lấy đôi mắt gian tà của ngươi đã.
Thiên tiên nữ tử này nhìn thấy Nhạc Thành thì giận dữ, pháp quyết đánh ra, trong nháy mắt một thanh mang đã công kích về phía hắn.
- Hừ, nha đầu ngươi thật lớn mật.