Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 121 : Khảo thí (1)
Ngày đăng: 23:54 21/04/20
- Các vị, ta thật sự là học viên của Đấu khí học viện, ta tên là Nhạc Thành, các vị nhìn đi.
Nói xong Nhạc Thành liền đưa ra thẻ bài màu đen hai năm trước Hàn Nguyệt cho mình.
- Ngươi đúng là Nhạc Thành sao, tại sao bây giờ ngươi mới tới, Hàn Nguyệt sư phụ tháng trước đã nói với ta về người.
Thanh niên nhìn chằm chằm về phía lệnh bài của Nhạc Thành rồi nói:
- Hôm nay là ngày kiểm tra, nếu như ngươi không vào kịp thì sẽ bị khai trừ.
- Cái gì, hôm nay là ngày khảo thí sao?
Nhạc Thành nói:
- Hai vị sư huynh, kiểm tra đo lường ở đâu, ta lập tức đi.
Đấu khí học viện hai năm lại kiểm tra một lần, Hàn Nguyệt cũng nhắc với Nhạc Thành hơn nữa nhất định phải tham gai nếu không thì nàng cũng không có cách nào giúp hắn.
- Ở quảng trường đằng kia, ngươi đi về phía trước quẹo trái sau đó nhìn thấy một khoảng sân rất lớn, ta hiện tại có việc, cho nên không thể dẫn ngươi đi vào.
Thanh niên dẫn đầu kia nói với Nhạc Thành, sau đó nhìn con mèo nhỏ sau lưng Nhạc Thành mà nghi hoặc, một đại nam nhân mà mang theo mèo làm gì.
- Đây là một con ma thú nhất giai mà ta nuôi dưỡng, là ma thú mà ta sủng ái nhất.
Nhạc Thành nói.
- À, Nhất giai ma thú thì đi vào đi, ở bên trong cũng có không ít người nuôi dưỡng ma sủng, chỉ là nữ sinh mới nuôi mà thôi.
Thanh niên dẫn đầu khẽ cười nói.
- Đa tạ sư huynh.
Nhạc Thành cảm tạ một tiếng sau đó vội vàng đi vào, hiện tại đã một tháng lộ trình, mình cũng không thể vì cuộc kiểm tra mà bị loại đi.
- Hiệp sư huynh, Hàn Nguyệt đạo sư nói chúng ta chú ý tới Nhạc Thành, hiện tại hắn đã tới đây, hôm nay là ngày kiểm tra, ta thấy hắn cũng không có hi vọng gì có thể thông qua.
Một hắc y thanh niên nói.
- Ai biết được, người mà Hàn Nguyệt đại sư đề cập tới Nhạc Thành này thiên phú vô cùng tốt, Hàn Nguyệt đại su cũng không nói dối.
- Rất tốt, rất tốt, hai người thông qua, mau xuống đi.
Lão giả áo màu đen kích động nói, chỉ hận không thể lập tức báo cho viện trưởng biết.
- Trời ạ, lại là một ngũ phẩm trung giai Luyện Dược sư, thật là không có thiên lý, các nàng tại sao lại tu luyện được như vậy, thật là yêu nghiệt.
Ở phía dưới những nam sinh cuống nhiệt nói.
Sau đó xuống dưới khảo thí, lão giả mặc áo đen cảm thấy không yên, thời gian đã trôi qua, chỉ còn mấy trăm người chưa khảo thí, Hàn Nguyệt trong lòng càng ngày càng lo lắng, nàng cảm thấy mình như bị Nhạc Thành đùa bỡn.
- Hắn chẳng lẽ rình mình thay quần áo, sau đó bị mình phát hiện liền nói là muốn tiên vào Đấu Khí học viện hay sao?
Sắc mặt của Hàn Nguyệt biến đổi, càng nghĩ khuôn mặt càng ửng đỏ, hôm đó đã trễ như vậy hắn đứng ở cửa ra vào, vừa vặn lúc mình thay quần áo, lúc mở cửa phòng thì ánh mắt của hắn có vẻ dị thường, trời ạ, mình đúng là đã bị tên tiểu tử kia nhìn thấy hết, hắn cũng lừa mình, tên Nhạc Thành này thật chết tiệt.
- Đấu khí hệ học viên Tô Hân Nhi tham gia khảo thí.
Cuối cùng cũng tới lượt Tô Hân Nhi tham gia khảo nghiệm.
- Oa, lại là một cô gái xinh đẹp.
- Tuy nhiên Tô Hân Nhi không để ý tới những người xung quanh, quả là hoa hồng có gai.
- Độc như hoa hồng cũng được, ta cũng không do dự mà tới hái, cho dù chết cũng cam tâm tình nguyện.
Không ít nam sinh bắt đầu háo sắc, máu mũi như muốn ứa ra.
- Trời ạ, sớm biết trong đấu khí học viện có bốn yêu tinh như vậy thì ta đã không đến đây.
- Đúng thế, bốn nữ nhân này đúng là bốn yêu nghiệt.
Tất cả nữ sinh đều cảm thấy bốn người này giống như là bốn kẻ gây tai họa vậy, khiến cho bọn họ không được các nam sinh khác để ý tới.
Nhìn thấy Tô Hân Nhi đi lên khảo thí, Hàn Nguyệt không thể không để chuyện của Nhạc Thành ra sau, Tô hân Nhi chính là một đệ tử có thiên phú rất tốt, không biết nàng sẽ khảo thí thế nào, nếu như thành tích cao thì viện trưởng cũng sẽ không khai đao với mình.