Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 168 : Sắc tâm không đổi
Ngày đăng: 23:55 21/04/20
Trong lúc Nhạc Thành kinh ngạc thì phía trên cao đã truyền tới một thanh âm xé gió, sau đó mấy đạo nhân ảnh xuất hiện cách Nhạc Thành không xa.
Nhạc Thành cảm nhận được tu vi của mấy người này đều là thực lực Đâu Hoàng, không biết là thế lực nào, nhưng xem ra lần này tranh giành Tháp Vĩnh Hằng có không ít người.
- Chúng ta trước hết tiến tới một chỗ để nghỉ ngơi, sáng mai hãy đến.
Nhạc Thành mỉm cười nói với mọi người.
- Nhạc Thành, ta cảm thấy nơi này có vật gì đang nói với ta.
Đông Phương Lạc Nhan nói với Nhạc Thành.
- Cái gì, là vật gì nói với ngươi, ngươi có thể cảm nhận được không?
Nhạc Thành nói với Đông Phương Lạc Nhan.
- Không biết đó là vật gì, ta chỉ cảm thấy nó phát ra từ dưới đáy hồ.
Đông Phương Lạc Nhan cất tiếng nói.
- Đáy hồ, tháp Vĩnh Hằng, chẳng lẽ tiểu ny tử này với Tháp Vĩnh Hằng có liên hệ gì với nhau sao?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
Bởi vì mỗi sáng sớm hồ nước sau khi rút xuống thì mới có thể nhìn thấy tháp vĩnh hằng, nhóm người Nhạc Thành cũng chỉ cách sơn động không xa, dự định đêm nay sẽ tới đó nghỉ ngơi.
Sáng ngày mai nếu thật sự tháp vĩnh hằng có bảo vật gì đó thì sẽ không khỏi diễn ra long tranh hổ đấu, Nhạc Thành cũng muốn chuẩn bị, chỉ cần có bảo vật xuất hiện thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
Thu thập xong tất cả Nhạc Thành phát hiện ra không nhìn thấy Yêu Huyên đâu, hắn không kìm được mà tìm kiếm khắp nơi.
- Yêu Huyên, ngươi tại sao lại ở đây, khó trách ta đi khắp nơi đều tìm không thấy.
Nhạc Thành tới sau lưng Yêu Huyên mà nói.
- Ta lặng lẽ ở đây, ngươi tìm ta có việc gì sao?
Yêu Huyên quay đầu nhìn Nhạc Thành, sau đó lại ngẩng lên bầu trời.
- Không có chuyện gì, ta sợ ngươi gặp việc gì cho nên mới tới thăm ngươi.
Nhạc Thành đứng ở bên cạnh Yêu Huyên mà nói, hắn cảm nhận được trên người Yêu Huyên mang theo một khí tức mê người.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, trong lòng quả nhiên hơi lo lắng, bên trong không biết rốt cuộc là vật gì.
- Xì xào.
Mặt hồ không ngừng sôi trào, trước con mắt kinh ngạc của mọi người, một kiến trúc kỳ lạ hiện ra.
Một lát sau, cả hồ nước quỷ dị đều biến mất, một cái tháp kiến trúc hiện ra trước mắt mọi người.
Hồ nước to như vậy biến mất quả là chuyện khó thể tưởng tượng được, Nhạc Thành cũng chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm mà suy đoán.
- Không thể tưởng tượng nổi.
Nhạc Thành đánh giá hồ nước kiến trúc, độ cao của nó xem chừng hai trăm đến ba trăm mét, độ lớn vô cùng, kết cấu giống như là cung điện của Hoa hạ vậy.
- Sưu sưu.
Từ dưới mặt hồ xông lên mười thân ảnh.
- Chủ nhân, bọn hắn đã đi xuống, chúng ta có nên xuống hay không?
Thông Thiên Thử hỏi Nhạc Thành, trải qua một ngày nghỉ ngơi, khí sắc của nó đã tốt hơn rất nhiều.
- Chúng ta không vội, Tháp Vĩnh Hằng không dễ vào như vậy đâu.
Nhạc Thành mỉm cười, Tháp Vĩnh Hằng có thể dễ vào như vậy sao?
Một lát sau, Nhạc Thành mới từ từ chèo thuyền đi tới bên cạnh Tháp Vĩnh Hằng mà tiếp cận nó, tới gần nó Nhạc Thành cảm nhận được một luồng khí tức bi thương, khí tức này bao vây cho thấy cái tên của nó, Tháp Vĩnh Hằng.
- Lạc Nhan, ngươi cảm thấy có gì dị thường sao?
Nhạc Thành hỏi Đông Phương Lạc Nhan.
- Không có gì, bây giờ ta không cảm nhận thấy gì nữa.
Đông Phương Lạc Nhan nói.