Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 199 : Tuyệt đối kinh sợ
Ngày đăng: 23:55 21/04/20
Cái này cũng khó trách, Phá Quân doanh ba người hai ngày đã trở thành thế lực nhất lưu ở trong Dược thành, tuy nhiên lão giả mặc áo bào màu tro cũng nhìn ra thấy xung quanh Nhạc Thành không có cường giả Đấu Tông, nhiều nhất là vài đấu hoàng mà thôi, mà vài Đấu hoàng này Thiếu Dương tông của hắn cũng có, cộng thêm với hắn là một cường giả Đấu tông, đục nước béo cò cũng là chuyện bình thường.
Vị lão giả mặc áo bào màu tro vừa nói xong, không ít người liền phụ họa, chia đều Dược thành, điều này dĩ nhiên làm bọn họ cao hứng.
sắc mặt Nhạc Thành biến đổi nói:
- Ý của ngươi là Phá Quân doanh của ta không có thực lực và tư cách thu bảy phần trăm lợi nhuận.
- Cái này là điều chắc chắn rồi, không phải Thiếu Dương tông chúng ta cho là như vậy.
Lão giả kia nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Các ngươi cho rằng như vậy?
Nhạc Thành lập tức nhìn mọi người phía dưới, sắc mặt biến đổi, trong mắt tràn ngập hàn ý. Nguồn: https://truyenfull.vn
Cảm nhân được ánh mắt của Nhạc Thành, tất cả mọi người không kìm được mà rùng mình, đại bộ phận bọn họ đều không nói tiếng nào, chỉ có một nhóm nhỏ là nhìn về phía người của Thiếu Dương tông.
-Ta cũng cho rằng, Thiếu Dương tông nói có đạo lý, Dược thành chúng ta nên chia đều.
Chỉ thấy một tứ tinh Đấu hoàng cất tiếng nói.
- Phải không?
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, sau đó lập túc thủ ấn biến đổi, mi tâm hiện ra một bạch quang, một bạch kiếm giống như là thiểm điện đâm về phía trung niên áo xanh, trong lúc trung niên áo xanh còn chưa kịp phản ứng thì một tiếng xoẹt vang lên, đầu của hắn đã rớt xuống mặt đất.
Thu hồi Âm Dương kiêm Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Còn có người nào cho là như vậy nữa?
Mọi người trong nháy mắt trở nên kinh ngạc khiếp sợ, một tứ tinh đấu hoàng đó, ngay cả phản ứng cũng không có mà ngã xuống mặt đất, nhìn thấy thi thể đầy máu tươi phía dưới mặt đất, không ai dám nói gì nữa, trong lòng bọn họ đều sợ hãi.
Vị lão giả mặc áo bào màu tro của Thiếu Dương tông sắc mặt liền trở nên khó coi:
- Các hạ làm như vậy tựa hồ như hơi quá.
- Thật không?
Nhìn cảnh bừa bộn trong đại sảnh, Thác Ny Tư cũng nhanh chóng tiến tới thu thập, nhìn bốn phía cường giả đấu hoàng văng ra vách tường, Thác Ny Tư cũng biết hai ngày nữa phải tu kiến lại cái đại sảnh này.
Thu thập xong một lát, mọi người liền ngồi xuống mà mọi người lúc này liền rung động tinh thần, tất cả đều ngơ ngác không dám nói chuyện.
- Hiện tại còn có người có ý kiến không?
Nhạc Thành nhìn mọi người phía dưới mà nói.
Ánh mắt của mọi người nhìn nhau, lúc này đâu còn có ai dám có ý kiến, một hán tử mặc hoàng bào nói:
- Lưu gia ta đồng ý.
- Tác cũng đồng ý.
- Hoàng gia cũng không có ý kiến.
Lập tức mọi người bắt đầu tỏ thái độ, không ai còn ảo tưởng đục nước béo cò nữa.
- Được, các ngươi đã đồng ý vậy thì xin giữ lời hứa của các ngươi, nếu ai trái lời thì kết quả sẽ giống như Thiếu Dương tông.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nhạc Thành lại tiếp tục:
- Những người khác đồng ý có thể đi, làm chuyện gì thì làm, ta sẽ không can thiệp.
Sau đó mọi người liền riờ khỏi đại sảnh, đúng lúc Chu Đình cũng muốn rời khỏi thì Nhạc Thành gọi lại:
- Gia chủ Chu gia, xin dừng bước.
Sắc mặt của Chu Đình biến đổi, lão cũng không hiểu Nhạc Thành lưu lại mình làm gì, mà Chu Hàm Chu Tuyết cùng ở bên cạnh Chu Đình mà nhìn Nhạc Thành.