Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 23 : Lại đến Nguyên Bảo tông
Ngày đăng: 23:53 21/04/20
Nhạc Thành cầm trường kiếm thanh sắc ném lên trên không trung, bàn tay ngưng kết một thủ ấn kỳ dị, sau đó hắn nhanh chóng đạp lên phi kiếm mà hướng về phía Nhạc gia chạy về.
- Đáng chết!
Hán tử thanh bào lớn tiếng nói, không ngờ Nhạc Thành còn có bảo vật có thể bay nỳ, hắn cũng không phải là ma pháp sư phong hệ cũng không phải là cường giả đấu hoàng cho nên không cách gì đuổi kịp Nhạc Thành.
Nhạc Thành khống chế phi kiếm của mình nhanh chóng chạy về Nhạc gia, thù này nhất định hắn sẽ phải báo, Hoàng gia lần này các ngươi chọc vào ta thì đừng trách ta.
Về tới Nhạc gia, Nhạc Thành vội vàng báo cho Nhạc Tử Sơn, lầm cho hắn chú ý tới Hoàng gia, ngày sau Hoàng gia sẽ có chuyện.
Nhìn thấy Nhạc Thành lại bị thương, Nhạc Tử Sơn không kìm nổi tức giận, hận không thể lập tức đi nói chuyện với Hoàng gia, có thể hắn cũng biết Hoàng gia có thực lực không khác biệt nhiều với Nhạc gia, nếu như liều mạng Nhạc gia cũng không có nhiều chỗ tốt.
Ở phía sau núi trải qua một ngày một đêm điều tức, lần này Nhạc Thành cũng không bị thương nặng gì, thương thế cũng không đáng ngại, sau khi thở ra một hơi, Nhạc Thành đã mở mắt ra.
- Hoàng gia từ nay trở đi các ngươi hãy chờ đợi sự báo thù từ ta.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, trong mắt hắn hiện lên một tia sát khí, bọn họ dám ám sát mình, nếu như không phải mình đã sớm luyện chế được phi kiếm thì lần này đã phải táng thân dưới tay của hán tử thanh bào.
Một tháng sau Nhạc Thành từ trong sơn động àm đi ra. Khi Nhạc Thành trở lại căn phòng của mình, Nhạc Tử Phong đã sớm chờ đợi hắn.
- Tiểu tử, lần trước ngươi bị đánh lén có chuyện gì không?
Nhạc Tử Phong hỏi Nhạc Thành, hắn là người thứ hai biết được chuyện Nhạc Thành bị đánh lén.
- Phong thúc con không sao, những thứ kia con nhờ người chuẩn bị đã có chưa?
Nhạc Thành mỉm cười, lần trước mà không bị thương thì đã tốt rồi.
- Hôm nay ta đến tìm tiểu thư có một số việc.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hai con mắt của hắn nhịn không được chú thị tới trước ngực của Vân Phỉ Phỉ.
Vân Phỉ Phỉ hôm nay mặc một bộ đồ màu tím, mái tóc vàng vũ mị buộc ở sau gáy, hai đôi mắt câu hồn xinh đẹp, bộ ngực ngọc phong hiện ra trong mắt của Nhạc Thành, quần áo của nàng chỉ che khuất ngọc châu mà thôi. Từ ngọc phong toát ra một mùi thơm mê người khiến cho ai cũng không nỡ đưa mắt rời đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Eo nhỏ như lá liễu, mềm mại bó chặt, còn có một đôi chân thon gầy, mỗi lần Nhạc Thành nhìn thấy vưu vật này thì đều không kìm được mà khẽ giạt mình, không mấy nam nhận có thể kháng cự được với nó.
- Xin mời Lục tiên sinh cứ nói, nếu có thể thì chúng ta nhất định không từ chối.
Vân Phỉ Phỉ mìm cười khẽ ngồi xuống cạnh Nhạc Thành.
Một mùi thơm từ người Vân Phỉ Phỉ xông vào mũi của Nhạc Thành, mùi thơm này không đậm cũng không nhạt khiến cho Nhạc Thành cảm thấy Vân Phỉ Phỉ này thực sự là một vưu vật.
- ta muốn nhờ Vân Tiểu thư bán giúp ta hai viên đan dược này.
Nhạc Thành móc một cái bình ngọc ra, bên trong chính là hai viên Thông Kinh đan mà lần trước khi chữa thương hắn luyện chế, lần trước sau khi mua Vạn Thú Lô, hắn không còn bao nhiêu kim tệ cho nên đành phải luyện chế đan dược mang đi bán.
- Thông Kinh đan, không có vấn đề gì, cứ giao cho tiểu nữ.
Vân Phỉ Phỉ nhìn hai viên đan dược tứ phẩm trong bình ngọc mà cao hứng không thôi, trải qua lần đấu giá ba viên Thông Kinh đan trước kia hiện tại ở Thất Tinh thành đã không có cửa hàng nào có danh khí sánh với Nguyên Bảo tông.