Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 238 : Hay là đẹp như vậy
Ngày đăng: 23:55 21/04/20
Đối với một tia biến hóa mình cũng không có cách nào hiểu rõ, Nhạc Thành cũng không có quá để ý, dù sao có thể cảm giác được một tia là không mang đến cho mình cái gì. Trọng yếu nhất là Nhạc Thành chỉ nghĩ rằng không giống với lúc trước mà thôi.
Sáng sớm ngày thứ năm, Nhạc Thành thở ra ngụm trọc khí từ yết hầu xuống đan điền, lập tức đánh ra một cái thủ ấn sau đó thu lại, từ từ thu hồi chân khí của mình sau đó mở hai mắt ra, trong đôi mắt, hai sợi tinh quang ngưng tụ tại trong hốc mắt thật lâu không tiêu tan.
Cảm giác trong cơ thể mình lần nữa tràn đầy chân khí, Nhạc Thành cũng nghĩ rằng chân khí trong cơ thể quả nhiên mạnh hơn không ít, chân khí cũng so với trước kia còn ngưng thực hơn.
Sau khi đình chỉ tu luyện, Nhạc Thành cũng lần nữa kiểm tra lên thương thế trên người Mộ Dung Hiểu Hiểu, vết thương ở trên ngực, lỗ máu đã từ từ kéo vẩy, khuôn mặt Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng tốt hơn rất nhiều, trên mặt cũng có một tia hồng nhuận phơn phớt rồi.
Nhìn Mộ Dung Hiểu Hiểu đã không còn trở ngại, Nhạc Thành cũng thở dài một hơi. Trong bốn ngày này, Nhạc Thành đã giúp nàng ngưng tụ Đấu khí trong cơ thể chia năm xẻ bảy, lục phủ ngũ tạng được chân khí chính mình trợ giúp cùng đan dược tư dưỡng chữa trị không sai biệt lắm.
- Bốn năm không thấy, lúc này nàng lại đẹp như vậy.
Bây giờ Nhạc Thành mới có tâm tình đánh giá vẻ đẹp trước mắt, ngũ quan xinh xắn, khuôn mặt tuyệt đẹp, còn có thân hình hoàn, khí tức cao quý hết thảy làm cho Nhạc Thành trong lòng vừa động, đây là nữ nhân của mình trên đại lục Huyền Thiên sao.
- Ừ.
Mộ Dung Hiểu Hiểu có chút rên rỉ một tiếng, thân hình lập tức chút nhúc nhích một chút, tựa hồ như muốn tỉnh lại rồi.
- Hiểu Hiểu, ngươi cảm thấy thế nào.
Nhạc Thành vội vàng ngồi ở bên giường, thăm hỏi Mộ Dung Hiểu Hiểu.
Khẽ mở hai mắt ra, đầu tiên đập vào mắt của nàng chính là người đàn ông làm cho mình nội tâm vô cùng rối rắm, đôi mắt Mộ Dung Hiểu Hiểu đen nhánh có chút chuyển động, lập tức nhẹ giọng chậm rãi nói:
- Đây là nơi nào, ta còn không có chết sao?
- Đây là Lệnh Hồ phủ công tước, ngươi sẽ không chết, có ta ở đây, ngươi chết không được.
Nhạc Thành nói.
- Nhạc Thành, ngươi mau nói cho ta biết, Mộ Dung hoàng thất như thế nào rồi, ngươi có nghe lời của ta dừng tay không. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mộ Dung Hiểu Hiểu vội hỏi.
- Ngươi yên tâm, ta không có động thủ lần nữa, ngươi lần sau đừng có như vậy nữa, nếu ngươi như vậy ta sẽ lo lắng và đau lòng, nếu ngươi thật xảy ra chuyện, ta đáp ứng muốn kết hôn với ngươi, vậy ta làm sao lấy đây.
Nhạc Thành nói.
- Đối với Dượng, ta có một số việc cùng với người nói chuyện.
Nhạc Thành có chuyện với Lệnh Hồ Vô Địch, hai người lập tức đi ra khỏi phòng.
Một lát sau, trong đại sảnh Lệnh Hồ phủ công tước, Nhạc Thành cùng Lệnh Hồ Vô Địch, còn có Nhạc Lan Tâm cũng ở đó, Nhạc Thành mỉm cười nói:
- Dượng, mấy ngày nữa ta muốn rời Đế đô, các ngươi có tính toán gì không, trải qua chuyện này, ta muốn Dượng cũng không ở lại đây được.
Lệnh Hồ Vô Địch đột nhiên cũng không biết nói như thế nào mới tốt, rlúc này Mộ Dung hoàng thất mặc dù biểu hiện đối với mình càng thêm khách khí, nhưng mà trên thực tế ai cũng hiểu rõ, sợ là Mộ Dung hoàng thất không bao giờ tin mình nữa rồi. Mình ở trong hoàng thất đã xấu hổ, cộng thêm lúc này đế quốc tất cả quân đội rung chuyển, sợ là hoàng thất cũng bí mật đề phòng mình.
- Dượng, không bằng cùng với ta trở về như thế nào, ta lần này dự định để phụ thân cùng Phong thúc ở bên trong Quỷ Uyên đi, đến lúc đó người một nhà cùng ở một chỗ, ta tin tưởng cha ta cũng có thật cao hứng.
Nhạc Thành nói.
- Than ôi, đời này ta có cái gì lưu luyến, chỉ là cả đời của ta mang trọng trách, sợ đến lúc đó sẽ bỏ đi không được a.
Lệnh Hồ Vô Địch thở dài, hắn cả đời ở trong quân đội, thoáng cái bảo hắn buông ra, hắn thật sự miễn cưỡng.
- Dượng, Quỷ Uyên ta mặc dù không bằng Đế quốc Khoa Ốc đại, nhưng mà nhân mã của ta muốn so với Đế quốc còn mạnh hơn không ít, đến lúc đó Dượng làm Tổng thống lãnh là được rồi.
Nhạc Thành nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
- Vô Địch, ta cũng nhớ nhà, trước kia cùng với ngươi đã nói trở về cùng đại ca, nhị ca ở cùng một chỗ, trải qua chuyện này ngươi cũng có thể minh bạch đạo lý gần vua như gần cọp. Không bằng hãy theo ta một lược trở về, yên tĩnh qua ngày. Còn có Thành Nhi tại Quỷ Uyên ngươi mang theo nhân mã, cũng miễn cho ta lần nữa lo lắng.
Nhạc Lan Tâm nói.
Lệnh Hồ Vô Địch sắc mặt hơi biến, lập tức nói:
- Tốt lắm, ta không cần chức Công tước nữa, đi Quỷ Uyên được rồi.
Lệnh Hồ Vô Địch nói.