Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 246 : Ngươi thật sự muốn dụ dỗ ta à (1)
Ngày đăng: 23:55 21/04/20
Nhạc Thành mỉm cười muốn nói, dĩ nhiên là Đế quốc Tuyết Lâm đã muốn đối phó với mình, như vậy có thêm hai đại Học viện, ngược lại hoàn toàn có thể đơn giản diệt đế quốc Tuyết Lâm. Dĩ nhiên là hai đại Học viện cũng muốn động thủ, khẳng định như vậy nhất định nắm chắc. Trước mắt của mình chính là muốn đi Huyền Thiên nội lục, lúc này nếu cùng hai đại Học viện kết minh, thì đối với Quỷ Uyên cũng có tuyệt đại lợi ích, đến lúc đó mình cũng có thể yên tâm đi đến Huyền Thiên nội lục rồi.
- Ta đồng ý, bất quá muốn hợp tác như thế nào.
Nhạc Thành muốn hỏi, nếu lần này diệt đế quốc Tuyết Lâm thì muốn mình và Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng đồng loạt ra tay, thì phân ba có vẻ mình thiệt thòi, còn không bằng mình một mình đi diệt lấy Đế quốc Tuyết Lâm.
- Ngươi đồng ý cũng tốt, kỳ thật căn bản là không cần ngươi ra tay, Đấu khí Học viện cùng Ma pháp Học viện có thể hoàn toàn diệt đế quốc Tuyết Lâm rồi, những năm này, hai đại đế quốc đều có người của Đấu khí Học viện cùng Ma pháp Học viện, chúng ta tại bên trong đế quốc Tuyết Lâm an bài một số biến cố, đến lúc đó tăng thêm áp lực hai đại học viện chúng ta, ngươi chỉ cần phái người đi tiếp thu một chút địa bàn là có thể, nếu không có nhìn vào Nguyệt nhi, chuyện tốt như vậy ta mới không tiện nghi ngươi.
Hàn Giang Đào nói.
Nhạc Thành mỉm cười, trong lòng đã sớm biết rõ hai đại Học viện nhất định là tại đế quốc Tuyết Lâm có chỗ an bài, xem ra chính mình thật đúng là nhặt được một cái đại tiện nghi.
- Viện trưởng, ngươi biết biển Song Tử không gian thông đạo sao?
Nhạc Thành hỏi Hàn Giang Đào, lão gia hỏa này biết đến hẳn là so với cha mình nhiều hơn một ít.
- Biết rõ, làm sao ngươi muốn…
Hàn Giang Đào kinh ngạc chăm chú nhìn Nhạc Thành nói:
- Làm sao, ngươi muốn đi Huyền Thiên nội lục sao?
- Ừ, ta muốn qua một chuyến, chuyện tình Hắc Ám Thần điện cũng nên đi tính toán.
Trong ánh mắt Nhạc Thành lộ ra một mảnh hàn ý.
- Ngươi cái tên này cũng đừng bốc đồng, ta biết rõ thực lực của ngươi bây giờ rất mạnh, nhưng mà ngươi nếu muốn đối phó Hắc Ám Thần điện, tạm thời còn không được, tăng thêm hai đại Học viện đều không được.
Hàn Giang Đào nói:
Hàn Giang Đào cẩn thận căn dặn Nhạc Thành.
Hàn Giang Đào sau khi rời đi, trong đầu Nhạc Thành không khỏi nghĩ đến Huyền Thiên nội lục, hắn cũng phải dự định hai ngày này sẽ đi đến biển Song Tử, bất quá muốn trước khi đi, Nhạc Thành cũng muốn cùng chúng nữ nói trước mới được. Lần này đi Huyền Thiên nội lục, Nhạc Thành chỉ muốn mang theo Mộ Dung Hiểu Hiểu, các chúng nữ thực lực hay còn quá thấp, đến Huyền Thiên nội lục nói không chừng ngay cả năng lực tự bảo vệ mình cũng không có.
Nhìn sắc trời một chút, còn không phải quá muộn, Nhạc Thành quyết định đi cùng Yến Hiểu Kỳ nói chuyện một chút, hắn lập tức đi tới gian phòng của Yến Hiểu Kỳ.
Đến phòng của Yến Hiểu Kỳ, lúc này Yến Hiểu Kỳ còn chưa có nghỉ ngơi, Nhạc Thành trực tiếp đi vào. Mà lúc này, Yến Hiểu Kỳ ở trong phòng mặc một bộ cẩm bào màu tím, trên thân chỉ là mặc một bộ quần áo không tính dầy che đi thân thể, tựa hồ là bộ dạng đang muốn nghỉ ngơi.
Nhìn Yến Hiểu Kỳ lộ nửa bộ ngực sữa, bạo lộ thật sâu giữa hai khe núi mê người, còn có da thịt bóng loáng, mảnh nhu eo nhỏ nhắn, như ẩn như hiện chắc chắn ngạo nghễ hai mông, còn có đôi chân cao gầy thon dài, nhìn một đường cong hoàn mỹ, Nhạc Thành không cầm trong lòng được khẽ giật mình.
- Hiểu Kỳ, ngươi đây là muốn dụ dỗ ta à.
Nhạc Thành hít sâu một chút, không khỏi nghĩ tới lần đầu tiên gặp Yến Hiểu Kỳ, lúc ấy mình cố ý chiếm không ít tiện nghi, mà không có nghĩ đến bây giờ hai người cũng đã chính thức là hôn phu thê.
- Có đúng không, dụ dỗ ngươi thì thế nào, chẳng lẽ ta không thể dụ dỗ ngươi sao.
Yến Hiểu Kỳ trừng mắt nhìn Nhạc Thành, nhưng hai tay kéo chặt quần áo một chút, nàng cũng không phải muốn thật sự dụ dỗ Nhạc Thành, chỉ là vừa chuẩn bị nghỉ ngơi, Nhạc Thành thoáng cái xông vào, còn không kịp mặc vào quần áo khác mà thôi.
- Ngươi thật sự muốn dụ dỗ ta à.
Nhạc Thành tà tà cười, loại tình huống này hắn nghe được Yến Hiểu Kỳ nói nhiều rồi, nếu không Nhạc Thành thật có thể không chịu nổi chính mình rồi, huống chi chính mình cũng đã danh chính ngôn thuận.
- Ngươi nghĩ cái gì, ngươi có đến, chào sao.