Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 333 : !!!
Ngày đăng: 23:56 21/04/20
- Chủ nhân, thuộc hạ không sao, chỉ là bị thương mà thôi.
Thanh Bối Ma Ngưu lau vết máu trên miệng rồi nói.
- Mau ăn đan dược vào.
Nhạc Thành móc ra ba viên đan dược đưa cho Thanh Bối Ma Ngưu, nhìn thấy Thanh Bối Ma Ngưu bị thương không nhẹ, nhưng theo lời nói của nhị trưởng lão thì xem ra thương thế của Thanh Bối Ma Ngưu nhẹ hơn không ít, vì dù sao lực phòng ngự của ma thú cũng cường hãn hơn nhân loại.
- Mọi người vào bên trong tìm tòi một chút, xem có vật phẩm gì đặc biệt không.
Nhạc Thành nói với đám người Vạn Kim Môn và Cuồng Sư môn.
Bây giờ hắc ám thần điện đã trở nên thành một đống bừa bộn, ít nhất có hơn phân nửa kiến trúc bị sụp đổ, may mà cuộc chiến ở giữa không trung nến không thì bây giờ phân điện đã trở thành một đống bình địa, vô phương tìm ra manh mối.
Nhạc Thành một lần nữa đi vào trong tòa kiến trúc, kiểm tra cẩn thận từng gian thạch thất.
- Chủ nhân, phía trước có một số kỳ quái.
Tứ Sí Ma Ưng đi tới trước Nhạc Thành mà nói.
- Mau dẫn ta đi xem.
Nhạc Thành theo Tứ Sí Ma Ưng đi vào trong một gian thạch thất rộng lớn, gian thạch thất này rất kỳ quái, ở bên trong có ba gian thạch thất nhro hơn, ba gian thạch thất này có ba cỗ thi thể ma thú, Nhạc Thành kiểm tra một chút thì thấy chúng chết cũng không lâu.
Ba ma thú này thật kỳ quái, thi thể cũng không hoàn chỉnh, có cái thiếu đầu, có cái thiếu chân, có cái thiếu chi sau.
Mà ở trong gian thạch thất này, Nhạc Thành còn nhìn thấy một cột đá rất lớn hình Báo ma thú, tuy nhiên nhìn kỹ thì không phải, đây là do bốn con ma thú chụm vào ma thành.
- Gào hú.
Những con ma thú này đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy có người trước mắt thì gào hú.
- Đây là quái vật gì đây?
Nhạc Thành xuất hiện ở bên trong, lạnh lùng nói với bát trưởng lão, thủ ấn trong tay thu lại, hai con ngũ trảo long xoay tại sau lưng của hắn.
- Đây là nơi nào, mau thả ta ra nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Bát trưởng lão nhìn thấy Nhạc Thành thì thần sắc biến đổi, hiện tại hắn tuy chưa chết nhưng đã vô cùng suy yếu.
- Nực cười, ngươi dựa vào điều gì mà đòi ta buông tha, ta thấy ngươi cũng chịu không nổi nữa rồi.
Sắc mặt Nhạc Thành trầm xuống, thủ ấn phóng ra, ba đạo sánh sáng bắn về phía bát trưởng lão.
- A.
Bát trưởng lão phát ra một tiếng kêu vô cùng thê thảm, nhìn ba luồng kiếm màu vàng kia, hắn biết rằng thực lực của mình đã vô cùng suy yếu, không có khả năng phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn ba thanh kiếm chặt đứt hai đùi và tay trái của mình.
- Thu.
Nhạc Thành thu thủ ấn lại, lập tức ba kiếm ảnh lùi lại trong tay của hắn, nhìn thấy bộ dạng thảm thiết của Bát trưởng lão Nhạc Thành cảm thấy không cam lòng.
- Tiểu tử, ngươi thật hung ác, người của Hắc Ám thần điện nhất định không thể bỏ qua cho ngươi.
Hắc Ám thần điện Bát trưởng lão thê thảm gào lên, chỗ vết thương ứa ra máu tươi.
- Đáng tiếc ngươi không được nhìn thấy kết cục của Hắc Ám thần điện, chết đi.
Hàn ý trong mắt Nhạc Thành lóe lên, thân ảnh quỷ dị trên không trung, thủ chưởng trùm lên đầu bát trưởng lão.