Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 340 : Yêu Huyên tiến hóa
Ngày đăng: 23:56 21/04/20
Địa kiếp biến mất, mây đen tán đi, bầu trời một lần nữa lại sáng ngời, chỉ để lại những đường nứt dưới mặt đất.
- Nữ vương bệ hạ, nữ vương bệ hạ.
Nhìn thấy con cự mãng bị luồng địa lôi đánh bay, chúng xà ở phía xa xa vô cùng lo lắng.
- Nữ vương bệ hạ cuối cùng cũng tiến hóa không tệ, đạt tới cảnh giới bát sí linh mãng, bát sí linh mang tộc xà chúng ta rốt cục cũng tìm ra xà mạnh nhất.
Tất cả chúng xà đều kích động.
- Xoẹt.
Thân hình của cự mãng một lần nữa tăng vọt, vết máu loang lổ trên người sau đó cũng biến mất vô tung.
Một lát sau, khí tức trên người cự mãng đã đạt tới tình trạng khủng bố.
- Xoẹt.
Cự mãng từ trên không trung rớt xuống, khôi phục lại nhân hình trở thành một lục y nữ tử tuyệt đẹp.
-Bái kiến nữ vương bệ hạ.
Hơn mười người cùng gần nghìn con cự mãng nhìn thấy khí tức Yêu Huyên thì phủ phục xuống mặt đất.
- Tất cả đứng lên đi, các ngươi lui ra tất cả, bốn vị trưởng lão ở lại.
Yêu Huyên cất tiếng nói, thanh âm khiến cho mấy nghìn cự mãng cùng chúng nhân cũng nghe được rõ ràng.
- Nữ vương bệ hạ.
Một lão già và ba thanh niên đi tới trước mặt Yêu Huyên, ba người này là trung niên nữ nhân nhưng đều xinh đẹp vô cùng.
- Bốn vị trưởng lão, ta dự định đi tới Huyền thiên nội lục tìm kiếm linh mộ của bát sí linh mãng, chuyện ở đây ta giao cho các ngươi.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Nữ vương bệ hạ, người quay lai tiêu diệt những kẻ phản loạn trong tộc, bây giờ lại mới tiến hóa, liệu có nên ở lại trong tộc một thời gian?
Một trung niên nữ nhân nói:
- Hơn nữa những kẻ phản loạn còn chưa giết sạch, nếu như bọn họ thừa dịp người đi thì bọn họ lại nổi dậy thì phải làm sao?
- Không thể khôi phục hoàn toàn Thiên Nhãn nhiếp hồn sao
Lão giả áo xám nói với hơn mười người trong đại sảnh.
- gia chủ, đệ tử trong tộc hiện tại miễn cưỡng cũng chỉ có thể khôi phục tám phần Thiên nhãn Nhiếp hồn mà thôi, mặc dù thực lực không yếu nhưng vẫn chưa đủ.
Một lão giả trong đại sảnh nói.
- Đừng đề cập tới nha đầu bất tranh khí kia.
Lão giả áo xám hơi tức giận, lại bất đắc dĩ nói.
- Gia chủ, mọi chuyện cũng đa qua hai mươi lăm năm, người tức giận làm gì.
Một lão giả khác nói.
- Đúng vậy gia gia, muội muội đã bị cha nhốt hai mươi lăm năm, không bằng thả muội ấy ra.
Một trung niên hán tử nói với lão giả áo xám.
- Gia chủ, tiểu thư bị giam hai mươi lăm năm, như vậy cũng đủ rồi, người để tiểu thư xuất hiện đi.
Không ít người yêu cầu.
- Cha, cho dù người không nể mặt mũi của con thì người cũng phải nhìn vào tôn nữ mà thả muội muội chứ. Muội muội lúc trước đi vào Huyền thiên đại lục đã sinh một nữ nhi, lúc trước cha cũng không giết hài mhi đó, cũng là làm trái với quy củ của gia tộc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trung niên hán tử nói.
- Hài nhi là vô tội, tội không đáng chết.
Lão giả áo xám hung hăng nhìn trung niên nam tử.
- Cha, con biết rõ cha không đành lòng, dù sao cũng là huyết mạch của gia tộc, chẳng lẽ người không nghĩ đến chuyện gặp mặt tôn nữ hay sao. Con là cữu cữu của nó cũng muốn gặp nó, bây giờ nó cũng phải hai mươi lăm tuổi rồi, hẳn là rất khả ái xinh đẹp.
Trung niên hán tử tiếp tục nói.