Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 350 : Bích thủy hàn đàm (2)

Ngày đăng: 23:56 21/04/20




Thần thức khuếch tán, Nhạc Thành đánh giá cẩn thận áo xám nam tử đang ở trong Bích thủy hàn đàm, nhưng lúc này hắn cũng không phát hiện được gì, hắn không khỏi có chút nghi hoặc, ngay cả thần thức củamình đều không thể nhìn trộm được, thì nói gì đến người khác đây.

- Ngươi cũng muốn kiểm tra ta sao.

Nhạc Thành sắc mặt biến đổi, lúc này thần thức cảm ứng được một cỗ hơi thở mỏng manh ở trên người, xem ra người này cũng đang âm thầm xem xét mình đây.

- Thế nhưng ngươi muốn tra ta, ta có thể nhìn xem ngươi rốt cuộc là cái thân phận gì. Nguồn: https://truyenfull.vn

Nhạc Thành khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười, tâm niệm vừa động, trong đầu đã dùng thần thức bám vào trên người áo xám thanh niên nhìn quét qua, tuy rằng Nhạc Thành không thể trực tiếp xem xét hơi thở trên người đối phương, bởi vì đối phương có thủ đoạn đặc biệt, nhưng đối phương chủ động xuất thủ, Nhạc Thành cũng nhân cơ hội này dễ dàng hơn nhiều.

Nhạc Thành cảm giác được áo xám thanh niên kia ở trên người mình xem xét một lát, không thu hoạch được gì, sau đó phẫn nộ thu liễm hơi thở trở về, sắc mặt thoạt nhìn tựa hồ là có chút nghi hoặc.

- Nên.. ta…

Nhạc Thành âm thầm nói, lập tức tâm niệm vừa động, thần thức phóng ra, đối phương vừa mới ra tay, Nhạc Thành dễ dàng cảm giác được hơi thở đối phương, một lát sau sắc mặt Nhạc Thành hơi đổi mới thu hồi thần thức lại.

Sau khi Nhạc Thành xem xét, thấy đối phương là nhị tinh đấu tôn, thực lực cũng không kém, không biết người này trà trộn vào Hồ điệp cốc làm cái gì, Bích thủy hàn đầm này lạnh vô cùng, đối với người bình thường mà nói không có tác dụng, chẳng lẽ cũng là vì bảo vật Hồ điệp cốc sao.

Tuy rằng nghi hoặc như vậy, nhưng áo xám thanh niên trước mắt đối với mình tựa hồ chưa có uy hiếp, cho nên Nhạc Thành cũng lười đi để ý tới, chỉ cần đối phương không quan tâm đến mình là được rồi. Nếu đối phương phá hư việc của mình, đến lúc đó xuất thủ cũng không muộn.

- Hảo… lạnh quá, ta chịu không nổi rồi.

Mà lúc này hoàng y thanh niên kia đã ở bên trong hàn đầm lạnh run cả người, trên mặt một mảnh trắng bệch, hai mắt đều vô thần.
Nhạc Thành mỉm cười, lập tức điên cuồng hấp thu khí lạnh tiến vào trong cơ thể, chân khí trong cơ thể vận chuyển có thể hóa thành một cỗ chân khí tinh thuần chảy về phía đan điền.

Mà tại đây khí lạnh toàn bộ đều hướng về phía Nhạc Thành, hơi nước hàn đàm chậm rãi tiêu tán, tựa hồ độ ấm bắt đầu chậm rãi tăng lên.

- Đáng chết, hiện tại lại đột phá.

Một ngày sau, sắc mặt Nhạc Thành khó coi, hắn cảm giác được trong cơ thể chân khí đầy đủ, còn thần thức tăng vọt đến cực hạn, Nhạc Thành biết lúc này chính mình cũng không thể khống chế được, vốn hắn đến Hồ điệp cốc, Nhạc Thành đã đến bên bờ đột phá rồi, mà ở Bích thủy hàn đàm hấp thu khí lạnh rốt cục cũng đến thời điểm đột phá.

- Cũng chỉ có thể đột phá.

Nhạc Thành rơi vào đường cùng cũng chỉ có thể chuẩn bị đột phá, hắn nhìn chăm chú người áo xám nam tử, do dự một chút, trong tay thủ ấn bố trí một đạo ảo ảnh cấm chế, lúc này hắn chuẩn bị bắt đầu đột phá.

Ảo ảnh cấm chế, áo xám thanh niên chỉ thấy Nhạc Thành như cũ ngâm mình ở bên trong hàn đàm vẫn không nhúc nhích, mà Nhạc Thành lúc này quanh người đã bao phủ thanh mang nồng đậm, hơi thở toàn thân phóng thích ra ngoài.

Cùng lúc đó, khí lạnh giống như ăn phải thuốc kích thích điên cuồng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Nhạc Thành, khí lạnh bị Nhạc Thành hấp thu, độ ấm xung quanh cũng dần ấm lên.

Đây là địa phương băng hàn thấu xương, khí lạnh đều trực tiếp hướng về phía Nhạc Thành.