Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 366 : Vậy ngươi là lão cẩu
Ngày đăng: 23:56 21/04/20
- Thanh niên này rốt cuộc là ai, hẳn là…
Lão giả áo xanh biến hóa thần tình không ngừng, trong lòng thầm nghĩ xem thanh niên này là ai nhưng vẫn không nghĩ ra.
- Chết đi.
Mà lúc này, Nhạc Thành đã nghênh hướng Khương Vũ của U Minh Tông, thủ ấn của hắn hơi biến đổi, mi tâm của hắn sáng chói lập lòe.
- Âm Dương Kiếm. Nguồn: https://truyenfull.vn
Thủ ấn trong tay biến đổi, Nhạc Thành đột nhiên chia Âm Dương Kiếm ra làm năm, năm thanh kiếm đánh về phía Khương Vũ.
- Xoẹt.
Cùng lúc đó thân hình của Nhạc Thành cũng bị bao bọc trong một mảng lực lượng, Nhạc Thành cảm nhận được than thể của mình giống như tiến nhập vào trong một không gian cuồng bạo vậy, thủ đoạn của U Minh Tông đúng là không tệ.
- Thịch.
Thân hình của Nhạc Thành vượt không gian bay ra tới hai trăm thước, sau đó hắn điều chỉnh đứng vững lại, may mà không bị tổn hại gì.
- Không tốt.
Sắc mặt của lão giả áo xanh hơi biến đổi, tựa hồ như nhớ tới thanh niên áo đen này là người phương nào liền định tiến tới đánh.
- Lão quái vật, ngươi đứng lại cho ta.
Lão phụ áo lam vẫn chăm chú nhìn lão giả áo xanh, thấy lão giả này tiên tới về phía Nhạc Thành thì giống như là một đạo thiểm điện ngăn cản lại.
- Chết đi.
Ở giữa không trung, năm đạo ánh sang màu trắng xuyên thấu qua người Khương Vũ.
- Xoẹt.
Nhìn thấy Âm Dương Kiếm trước mặt Nhạc Thành, Khương Vũ biết rằng mình không thể chống cự được nữa, hắn chỉ có thể miễn cưỡng ngăn chặn lại hai thanh kiếm Âm Dương, sau đó ba thanh thì xuyên qua người hắn, xuất hiện ba lỗ máu, Khương Vũ ngay lập tức từ trên không trung đổ xuống mặt đất.
- Khương Vũ.
Lão tổ của U Minh Tông liền biến đổi sắc mặt, một cỗ lực lượng cường hãn bổ về phía lão phụ áo lam.
- Hừ, Hồ Điệp cốc không phải là nơi các ngươi muốn thế nào cũng được.
- Lão cẩu, có bản lĩnh thì ngươi cứ động thủ, ta xem ngươi có dám không.
Nhạc Thành nói.
- Lão quái vật, đây chính là Hồ Điệp cốc, tên tiểu tử này hiện tại cũng coi như là người của Hồ Điệp Cốc, ngươi nếu như dám làm hại hắn, lão bà tử ta sẽ không tha cho U Minh tông.
Lão phụ áo lam tiến tới ngăn cản trước người U Minh lão tổ mà nói.
- Được được, khá lắm Hồ Điệp Cốc, Cuồng Sư môn, Vạn Kim môn, các ngươi đừng tưởng rằng các ngươi có thể liên hiệp đối phó với U Minh tông, các ngươi nhất định sẽ phải hối hận.
U Minh lão tổ nhìn thấy tình huống trước mắt, thì trong lòng không ngừng run rẩy.
Tình huống trước mắt hắn căn bản không làm gì được đối phương, nếu thật sự như phải động thủ thì nơi này là bên trong Hồ Điệp Cốc, mình không thiệt thòi lớn không được.
- Xoẹt.
Thân hình của U minh lão tổ lập tức rơi trước người Khương Vũ, nhìn thấy ba lỗ máu trên người của Khương Vũ, da mặt của hắn không khỏi run rẩy lên, hung hăng nhìn Nhạc Thành trên không trung.
- Tiểu tử, ta phải giết ngươi, Hồ Điệp cốc, các ngươi sẽ phải hối hận.
Thân ảnh của U minh lão tổ sau khi biến mất trên không trung thì truyền tới câu nói sau cùng.
- Nhạc Thành, huynh không sao chứ?
Trầm Linh lo lắng tiến tới cạnh Nhạc Thành, vừa rồi nàng thấy Nhạc Thành bị công kích của đối phương đánh bay thì rất lo lắng.
- Không có việc gì, thương thế của nàng thế nào rồi?
Nhạc Thành thấy U Minh lão tổ đã rời đi thì thở dài nói.
- Mọi người mau tản ra đi.
Lão phụ áo lam thở dài một hơi, mặc dù lần này nguy cơ hóa giải nhưng mà mâu thuẫn giữa U Minh tông và Hồ Điệp Cốc càng ngày càng lớn, còn thân phận Nhạc Thành nữa, có quan hệ với Cuồng Sư môn và Vạn Kim môn khiến cho lão phụ áo lam nghi hoặc không thôi.