Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 396 : Người của U Minh Tông đúng là không chịu nổi một kích
Ngày đăng: 23:56 21/04/20
- Tiểu tử, đi chết đi.
Sắc mặt của Khương Sơn hơi biến, hắn sợ chậm chạp sẽ sinh biến cho nên đấu khí ngưng tụ quanh người, quang mang vô cùng lớn hung hăng bổ về phía Nhạc Thành.
- Tiểu tử, để cho ngươi đắc ý một chút.
Trong lòng Nhạc Thành xuất hiện một lãnh ý, tựa hồ như chỉ cần nhấc tay lên là có thể giết chết.
- Tru ma chưởng, Kim Long thân thể.
Thủ ấn của Nhạc Thành tái hiện, trước thân ngưng tụ một chưởng ấn màu xanh, hắn nhanh chóng nghênh hướng đòn công kích của Khương Sơn, đồng thời quanh thân cũng tràn ngập kim mang.
Lực công kích trong tay của Khương Sơn cường hãn vô cùng, tựa như muốn xé rách cả không gian vậy.
- Thịch.
Một tiếng vang thật lớn, sau đó một luồng sóng cực lớn hung hăng công kích lên người của cả hai.
- Xoẹt.
Thân hình của Nhạc Thành bị đánh bay xa vài trăm mét, còn Khương Sơn thì chỉ lùi về phía sau mấy mét mà thôi.
- A…a
Nhạc Thành giãy dụa sau đó từ mặt đất lao lên lại không trung, khóe miệng chảy ra một luồng máu tươi, thương thế nặng thêm vài phần, sắc mặt lại thêm phần trắng bệch, khí tức yếu đi không ít.
Nhìn Nhạc Thành một lần nữa bị trọng thương, ba cô gái đau lòng không thôi, người của Vạn kim Môn và Cuồng Sư Môn cũng rất lo lắng.
- Tiểu tử, để ta xem ngươi còn có thể duy trì được bao lâu.
Chỉ có Khương Luân Xa là nở ra một nụ cười, xem ra Nhạc Thành không phải là đối thủ của Khương Sơn.
- Chết đi, ta phải báo thù cho đệ đệ của ta.
Khương Sơn lạnh lùng nhìn Nhạc Thành, một luồng khí tức cường hãn lại ngưng tụ trong tay.
- Đến đây đi, không tệ lắm.
Khóe miệng của Nhạc Thành lại nở ra một nụ cười, bây giờ Khương Sơn hẳn đã không còn phòng bị gì.
- Kim long thân thể, Ám Ảnh Kiếm.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó nghênh ngang rời vào trong đại sảnh.
- Nhìn thân ảnh của Nhạc Thành rời đi, Khương Luân Xa mặc dù lòng đang nhỏ máu cũng chỉ có thể nén giận vào lòng.
- Đỗ cốc chủ, xin lỗi đã đắc tội rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nhạc phó cốc chủ thực lực thật khiến cho người ta mở rộng tầm mắt,.
Đỗ Kiều Kiều mỉm cười nói.
- Cốc chủ quá khe, chỉ tại đối thủ quá kém mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, lời này chính là để cho U Minh Tông nghe.
Các cường giả của U Minh Tông nghe được thì tức giận đến đỏ mặt tía tai, mọi người nhịn không được mà nói:
- Tiểu tử kia, ngươi đừng quá khinh người, U Minh Tông sẽ không tha cho ngươi.
- Lão Cẩu, U minh tông lão tổ của ngươi cũng chạy giống như là một con chó, ngươi ngạo mạn cái gì, nếu như không phục thì chúng ta luận bàn thử xem. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhạc Thành hung hăng nhìn lão giả phía trước mà nói.
- Tiểu tử, ngươi đừng hiếp người quá đáng, hôm nay ta liều mạng với ngươi.
Lão giả kia bị Nhạc Thành chọc giận biết mình không địch lại cũng muốn liều mạng thi đấu với hắn.
- Lưu trưởng lão bớt giận.
Khương Luân Xa cố gắng kìm chế nói.
- Đỗ cốc chủ, vừa rồi thất thố xin thứ lỗ.
Khương Luân Xa trầm xuống nói với Đỗ Kiều Kiều.