Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 406 : Tam niên kỳ
Ngày đăng: 23:56 21/04/20
- Nhạc Thành, huynh muốn đi ma thú lãnh thổ muội cũng muốn đi với huynh.
Lê Tiêu Dao nghe nói Nhạc Thành muốn đi ma thú lãnh thổ thì nàng làm sao cam nguyện ở lại được, đặc biệt là có Trầm Linh đi theo, nàng lại càng muốn đi.
- Ma thú lãnh thổ là một nơi rất nguy hiểm, muội chưa đủ khả năng để đi, muội và Lạc Nhan trước hết về thành Cự Thạch đi.
Nhạc Thành nói với Lê Tiêu Dao.
- Không được, muội muốn đi, dù sao huynh ở nơi nào thì muội theo huynh tới nơi đó.
Lê Tiêu Dao kiên định nói.
Nhạc Thành bỗng trở nên bất đắc dĩ, ma thú lãnh thổ là một nơi nguy hiểm mà thực lực của Lê Tiêu Dao còn thấp, hơn nữa Nam Cung Lạc Nhan cũng muốn theo, Nhạc Thành cũng không biết phải làm thế nào.
- Tiêu Dao, ngươi cũng không nên đi theo, Ma thú lãnh thổ cũng không phải là nơi vui vẻ gì.
Nam Cung Lạc Nhan cất tiếng nói với Nam Cung Lạc Nhan.
- Lạc Nhan, tại sao ngươi còn giúp hắn nói chuyện?
Lê Tiêu Dao liếc mắt hỏi Nam Cung Lạc Nhan.
- Tiêu Dao, hắn đi ma thú lãnh thổ nhất định là có chuyện phải làm, thực lực của ngươi còn chưa đủ lúc đó chỉ mang tới phiền phức mà thôi.
Nam Cung Lạc Nhan cất tiếng nói.
- Nhưng mà Linh tỷ tại sao có thể đi?
Lê Tiêu Dao cất tiếng nói, trong lòng vẫn không phục.
- Tiêu Dao, chờ đến khi thực lực của muội đột phá thì đến lúc đó cũng có thể đi theo Nhạc Thành.
Trầm Linh cất tiếng nói.
- Hừ, ta sẽ chuyên cần tu luyện, chờ đến khi ta đạt tới ma pháp sư cấp tám trung kỳ thì ta để xem ngươi còn có chịu mang theo ta hay không.
Lê Tiêu Dao cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Chờ đến khi muội trở thành ma pháp sư cấp tám trung kỳ, bất kỳ nơi nào ta cũng sẽ mang theo muội.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Lạc Nhan, lần này muội cùng với Tiêu Dao trở về thành cự thạch, phỏng chừng hiện tại thành Cự Thạch đã nằm trong tầm ngắm của U Minh Tông và Luyện Dược sư công hội.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Nam Cung Lạc Nhan.
- Muội biết rõ, huynh đi ma thú lãnh thổ cần phải cẩn thận một chút, sau đó về thành Cự Thạch sớm.
- Cái gì, thiên cấp trung giai đấu kỹ ngươi cũng không để ý?
Hỏa lão còn tưởng mình đổi vậy sẽ thua thiệt, không ngờ đối phương cũng không để vào mắt.
- Nhạc Thành, rốt cuộc ngươi muốn gì, về phần tứ đại tộc nhân và tứ đại thú tộc ta có thể giúp ngươi đi tìm.
Hỏa lão cất tiếng nói.
- Ta đã không thể tin Hỏa lão nữa, về phần tứ đại nhân tộc và tứ đại thú tộc, tại hạ một mình đi tìm là được.
Nhạc Thành cười cười nói tiếp:
- Theo tại hạ đoán, thương thế trên người của Hỏa lão không có huyết dịch vẫn không sao mà, nếu như muốn huyết dịch này, tại hạ không nói quanh co, hỏa lão phải ở cạnh bảo vệ tại hạ ba năm, trong ba năm đảm bảo sự an toàn của tại hạ, thế nào?
Nhạc Thành đã sớm nghĩ đến chuyện tìm một cường giả giúp mình, hiện tại mình đắc tội với U Minh Tông và Luyện Dược sư công hội gặp không ít phiền toái, lần này hỏa lão giúp mình thì đối phó với U Minh lão tổ cũng không phải vấn đề gì lớn.
- Hỏa Vô Thiên ta phải ở cạnh ngươi ba năm, ngươi nói đùa sao?
Hỏa lão chăm chú nhìn Nhạc Thành.
- Hỏa Lão nếu như không muốn thì tại hạ cũng không miễn cưỡng.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Tiểu tử, ngươi chẳng lẽ không sợ ta sẽ động thủ đoạt lấy huyết dịch của ngươi sao?
Sắc mặt của Hỏa lão hơi biến đổi.
- Tại hạ nếu như sợ thì đã không đến đây, tại hạ tự tin có năng lực bảo vệ mình, Hỏa lão không tin thì cứ thử xem, chỉ là lúc đó huyết dịch của Hỏa Sư thú sẽ bị tại hạ hủy hoàn toàn.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi trầm xuống, trên mặt không có bất kỳ sự sợ hãi nào.
Hỏa lão hơi nhìn Nhạc Thành, khuôn mặt không ngừng biến hóa, không biết trong lòng lão nghĩ gì nữa.
- Coi như tiểu tử nhà ngươi có gan, huyết dịch của Hỏa Sư thú đối với ta quá trọng yếu.
Sắc mặt của hỏa lão biến hóa.
- Ba năm thì ba năm, ta tự nhiên sẽ bảo vệ ngươi, huyết dịch của Hỏa Sư thú hãy giao cho ta.