Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 45 : Tuyệt đối yêu nghiệt
Ngày đăng: 23:54 21/04/20
- Khó trách ngươi, là ta tự tìm đến, tiểu tử ngươi cũng thật yêu nghiệt.
Nhạc Thành mỉm cười, lập túc gỡ mảnh vải xuống, nàng sợ Nhạc Thành nhận ra mình không chịu ra tay cho nên mới nghĩ tới biện pháp này.
- Đẹp quá.
Nhạc Kiều bỏ tấm sa che mặt xuống, hiện ra trước mặt Nhạc Thành. Trước mắt hắn chính là một nữ tử làn da trắng như tuyết, lông my cao vút, cái miệng nhỏ nhắn, ngũ quan vô cùng xinh xắn như là điêu khắc từ ngọc vậy.
- Kiều Nhi, hiện tại con đã tin vào thực lực của Nhạc Thành chưa?
Nhạc Tử Phong đi đến bên cạnh Nhạc Kiều rồi nói.
- Tin, tiểu tử này từ khi nào đã trở nên lợi hại như vậy?
Nhạc Kiều mỉm cười, nhìn thấy thực lực trước mắt của Nhạc Thành, nàng cũng thật cao hứng.
- Kiều tỷ tỷ, biểu ca là luyện dược sư Tứ phẩm đó.
Tô Hân Nhi ở bên cạnh cất tiếng nói.
- Cái gì, Tứ phẩm luyện dược sư, yêu nghiệt, yêu nghiệt.
Nhạc Kiều nhìn Nhạc Thành, khuôn mặt vô cùng kinh ngạc, tuổi của Nhạc Thành nàng biết rất rõ, hắn vẫn chưa tới mười chín mà đã trở thành luyện dược sư tứ phẩm, ở Đấu Khí học viện, thiên tài như vậy cũng khó có thể tưởng tượng.
- Được rồi, trước hết trở về rồi hãy nói.
Nhạc Thành nhẹ nhàng nói với mọi người, đối với thành tích hiện giờ của Nhạc Thành, hắn cao hứng biết bao nhiêu, lần đầu tiên Nhạc Tử Phong nghe nói Nhạc Thành trở thành luyện dược sư Tứ phẩm, hắn cũng giống như Nhạc Kiều.
Nhạc Thành nói, Nhạc Thành muốn đi đấu khí học viện, nơi đó thật sự có chỗ tốt với mình nhưng hiện tại hắn có nhiều chuyện cần làm, không thể phân thân, hiện tại ước hẹn với Thanh Dương môn ba năm đã hơn một năm trôi qua, hơn nữa hắn còn có Song Tử Hải cần phải đi tới.
- Dù sao thời gian vẫn còn sớm, đệ cứ nghĩ thoáng cái đi. Nghe nói lần này Ma pháp học viện cũng tới Lập Anh Trấn để chiêu sinh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhạc Kiều nói, mỗi lần ma pháp học viện và Đấu khí học viện chiêu sinh đều phân cao thấp, ma pháp học viện cùng với đấu khí học viện là đối thủ cạnh tranh với nhau, ba năm đấu khí học viện cùng ma pháp học viện sẽ đánh giá với nhau, chỉ là thắng bại cũng không sai biệt lắm.
Đối với việc ma pháp học viện và đấu khí học viện chiêu sinh, Lập Anh trấn thực sự oanh động, người của hai đai học viện còn chưa tới, một số người ở các trấn nhỏ bên cạnh đã có người tới đây, một số khách điếm nhân cơ hội này mà nâng cao giá phòng, loại cơ hội này ở Lập Anh Trấn rất không thông thường.
Ba ngày sau, sư phụ của Đấu Khí học viện và hai đệ tử cuối cùng cũng đã tới Nhạc gia, Nhạc Tử Sơn cùng với Nhạc Tử Phong đã phái người từ xa tới để đón tiếp, có thể khiến cho người của Đấu Khí học viện ở chỗ của mình, Nhạc gia cảm thấy mình cũng thật vinh quang.
Vượt qua ngoài dự liệu của Nhạc Thành, sư phụ trong lời nói của Nhạc Kiều là một mỹ nữ tuyệt sắc, tuổi tác so với Nhạc Kiều cũng không lớn hơn bao nhiêu, sau lưng là hai đệ tử tuổi tác cũng không khác biệt với Nhạc Kiều bao nhiêu, đều có tu vi bát tinh đại đấu sư.
- Nhạc Thành, để ta giới thiệu cho ngươi, đây là sư phụ Hàn Nguyệt của ta.
Nhạc Kiều kéo Nhạc Thành tới trước mặt Hàn Nguyệt mà nói.
- Xin chào, hoan nghênh tới Lập Anh Trấn.
Nhạc Thành hướng về phía Hàn Nguyệt mà mỉm cưới, ánh mắt không tự chủ được mà quét ngang người của Hàn Nguyệt, trên người nàng ta là một bộ trang phục màu lam xám, đôi mắt đen nhánh mở to, da thịt trắng như tuyết, mái tóc dài búi ở sau gáy, thoạt nhìn anh tư tỏa sáng.
Hấp dẫn Nhạc Thành nhất chính là dáng người của Hàn Nguyệt, so với Nhạc Kiều thì không hề kém, bộ trang phục trước ngực tựa hồ như không cách nào bao trùm được bộ ngực cao ngất mê người, hai chân cao gầy thon dài, nhìn thấy Hàn Nguyệt, Nhạc Thành không thể không nhớ tới Vân Phỉ Phỉ của Nguyên Bảo tông, dán người của hai người đều vũ mị như nhau.